10/31/21

Chuyện Phiếm 3 : MỘT GIẤC CHIÊM BAO - ĐÊM HALLOWEEN Ở ĐỊA NGỤC

HÀN SĨ PHAN

Halloween : viết tắt của cụm từ “All Hallows Evening” (buổi tối thánh thiêng ) nhưng cụm từ thông dụng được dùng nhiều nhất là “Đêm lễ hội ma qủy” vì những người tham gia Lễ Hội nầy, dù lớn hay nhỏ đều hóa trang thành ma qủy hoặc những nhân vật hung ác đã chết nhưng hồn oan vẫn còn vất vưởng…với đầy dẫy hình tượng rùng rợn như đầu lâu, răng nanh, xương người, mồ mả .v.v.

10/30/21

CÁCH MỘT NGỌN ĐÈO

Chỉ một đoạn đường 20 cây số
mà lê thê, diệu vợi tựa muôn trùng
Núi, rừng, mây, trải từng nỗi nhớ nhung
đan sương, khói thành lối qua Ô Thước!

Bởi chinh chiến và tang thương đất nước
luôn phủ đầy trên Quê Mẹ thân yêu
Là chinh nhân thời gian chẳng được nhiều
cứ nặng trĩu hành trang chờ ngược bắc!

10/27/21

HAI MÙA THU…,CHẾT !

HAI MÙA THU…,CHẾT !

T. T . KH có thơ buồn :
Thu vàng hong tóc nắng hoàng hôn.
Nỗi sầu thi sĩ… sầu lãng mạn,
Vẫn mơ người đến với yêu thương.

Còn nay thực tế ở trần gian,
Thu trước, thu nầy ngập tóc tang.
Chẳng mơ người đến…mà ly biệt :
Tiễn người đi lớp lớp, hàng hàng !

Có điều phải nói rõ một lần,
Tình Thu muôn thuở vẫn bâng khuâng.
Vì Thu không chết mà người chết !
Lá rơi thay lệ : khóc thế nhân .

Người buồn nên cảnh chẳng vui gì,
Gây bao tang tóc, một Cô – Vy.
Giao động cảm quan người viễn khách,
Nhìn sương Thu tưởng : lệ biệt ly !

Thu nầy đơn độc ngắm hoàng hôn,
Lá thu vẫn đỏ, vẫn vàng ươm.
Bởi Thu qua rồi Thu trở lại,
Vỉnh viễn người… đi một nỗi buồn !!!

HÀN SĨ PHAN

10/26/21

Câu Chuyện Nhỏ về Con Gián

Đầu năm, có một gia đình dọn đến ở cạnh nhà tôi, hai vợ chồng trẻ cùng hai con nhỏ.

Cuối tuần vừa rồi, hai đứa nhỏ nhà bên đang bàn tán lao xao ngoài đường, tôi tò mò đến gần tìm hiểu. Thì ra là hai anh em bắt được hai con gián trong nhà xe, đang bàn tính cách "chấp hành xử quyết". Chuẩn bị châm lửa đốt hai con gián, để xem hai con gián oằn oại trong ngọn lửa.

Tôi nói với hai cháu nhỏ: "Làm vậy tàn nhẫn quá! Các con có thấy đau khi vô tình chạm phải đồ nóng hay không? Huống chi là hỏa thiêu lửa đốt."

Hai cháu ấy không ngờ có một ông lão xuất hiện trước mắt, đồng thời khuyên chúng không nên giết gián bằng cách đốt chúng, bầu không khí đột nhiên trở nên yên lặng và nặng nề.

10/25/21

buồn rơi rớt

Cầm bút sau mấy ngày vắng bút
Bởi bệnh đau tuổi tác về chiều
Trong bệnh viện 4 đêm thao thức
Phòng một mình vắng lặng cô liêu.

Con chở về nhà bước vô cửa
Hai con chó nhảy cởn mừng vui
Không khói hương bàn thờ lạnh ngắt
Ảnh vợ hiền không thấy nụ cười.

10/24/21

Đời là duyên số

Rất thích câu của anh X. "Âu cũng là duyên số."

Sống trên đời này, được sống cùng người thân, được học hành cùng bạn bè, được làm việc cùng đồng nghiệp, được cùng chung sống với phu thê, "âu cũng là duyên số."

Không ai là vô duyên vô cớ xuất hiện trong cuộc đời của mình, sự xuất hiện của mỗi người đều có nguyên do của nó, đều đáng được cảm kích và quý mến.

Thực vậy, mỗi người mình gặp gỡ trong đời đều có duyên cớ.

- Người thích mình cho mình ấm áp và dũng khí.
- Người mình thích cho mình biết tình thương và kính mến.
- Người mình không thích dạy mình sự bao dung và tôn trọng.
- Người không thích mình cho mình học "tự kiểm thảo" và trưởng thành.

Sách có câu: "bách niên tu đắc đồng thuyền độ, thiên niên tu đắc cộng chẩm miên (百年修得同船渡,千年修得共枕眠)". Có nghĩa là tu trăm năm được ngồi chung thuyền, tu nghìn năm mới cùng chăn gối. Được ngồi chung thuyền với nhau đã là một cái duyên rồi, phải tu trăm năm mới có được cái duyên đó. Tu nghìn năm thì cái duyên đó mới nên duyên chồng vợ. Được sống cùng nhau, trải qua vui buồn cùng nhau, đó đã là một cái duyên vô cùng khả quý.

Trong dòng đời chảy trôi, người đến người đi đều không hề ngẫu nhiên. Duyên sâu duyên cạn, có người chỉ gặp thoáng qua, có người cả đời bên cạnh. Duyên phận dù sâu dù cạn, dù ngắn dù dài, đều phải trân quý. “Duyên lai tiếc duyên, duyên khứ tùy duyên”(緣來惜緣, 緣去隨緣). Như vậy duyên phận chắc chắn sẽ lưu lại hai từ ‘luyến tiếc’. Biết che chở giúp đỡ cho nhau, biết cho nhau một người yêu thương và đồng cam cộng khổ.

Trong dòng đời luân chuyển vô thường:
Chúng ta muốn luôn sống bên nhau nhưng phải xa cách.
Chúng ta muốn luôn sum họp nhưng phải chia tay.
Chúng ta thương tiếc mọi nhân duyên nhưng nhân duyên vội đến vội đi.
Đó chính là cái ngặt nghèo lớn nhất của con người.

Vì vậy, trước sự vô thường, chúng ta phải cố gắng:
-Trân quý mỗi một phần tình bạn.
-Trân quý mỗi một lần sum họp.
-Trân quý mỗi một cuộc gặp gỡ.
-Trân quý mỗi một cái nhân duyên.

Đời người ngắn ngủi…thường tình
Mấy ai đi suốt hành trình có nhau
Thời gian thấm thoát trôi mau
Gió cuốn hoa lá chao chao theo dòng.
Làm người hãy sống thật lòng
Dẫu đời cay đắng, đục trong thế nào
Phu thê chung thủy với nhau
Chữ tình chữ nghĩa trước sau trường tồn”

Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ.

Trường

10-23-2021

10/17/21

Phá vỡ cam kết 7 thập kỷ, Tổng thống Biden chấp nhận “trả giá” để đối phó với Trung Quốc

Kiều Anh | 16/10/2021 10:01 AM - Soha.vn
Tàu ngầm HMAS Waller của Hải quân Hoàng gia Australia ở Cảng Sydney ngày 2/11/2016. Ảnh: Getty

AUKUS đã làm rõ kế hoạch của Mỹ nhằm thách thức mạnh mẽ Trung Quốc nhưng với bước đi này, chính quyền Tổng thống Biden đang đối mặt với nguy cơ hủy hoại thêm những mối quan hệ cốt lõi với các đồng minh truyền thống.

Khi Tổng thống Joe Biden chuẩn bị tham dự Hội nghị Thượng đỉnh G-20 ở Rome, Italy vào cuối tháng 10, quyết định của ông ký kết thỏa thuận an ninh mới với Anh và Australia có thể tạo ra những ảnh hưởng to lớn.

Sau khi thỏa thuận trên khiến Pháp nổi giận và gây ra căng thẳng ngoại giao nghiêm trọng giữa Paris và Washington thì Thượng đỉnh G-20 sắp tới là cơ hội để Tổng thống Biden hàn gắn những rạn nứt mới này.

Tổng thống Biden sẽ không chỉ nỗ lực sửa chữa quan hệ với Tổng thống Pháp Emmanuel Macron bên lề Hội nghị mà còn phải tái khẳng định với các đối tác về cam kết của Mỹ khi các nội dung trong chính sách với Trung Quốc ngày càng được nhấn mạnh.

10/11/21

VẬN MỆNH XOAY CHIỀU

Gió ViVu 
Tôi và John biết nhau từ lúc mới bước chân vào ngưỡng cửa của UBC (University of British Columbia), chúng tôi ở gần phòng trong ký túc xá của trường và học chung Khoa. John là một anh Tây con, cao lớn, đẹp trai, lại rất đa tài. Mê thể thao, John là một cao thủ nồng cốt trong đội bóng rổ của trường. Mỗi trận đấu đều có rất đông khán giả ái mộ, nhất là mấy cô theo cổ vũ và “săn sóc” John tận tình lắm. John không phải chỉ chơi thể thao, rèn luyện thân thể khỏe mạnh, có vóc dáng đẹp mà còn yêu thích vẽ tranh, chơi piano rất tuyệt. John thật đúng là văn võ song toàn lại có số đào hoa.

Trái ngược với John, tôi là anh gốc châu Á, tóc đen, da vàng, mũi tẹt; tuy được 1m75, tôi cũng chỉ đứng cao mấp mé vai John. Trong gia đình, có một bà chị và cô em gái, tôi là đứa con trai duy nhất để nối dõi tông đường. Vì được cưng chiều, úm kỹ nên tôi hiền lành và…nhất là nhát gái. Tôi thân với John không chỉ ở những năm học đại học mà sau này còn là đồng nghiệp. Chúng tôi vẫn thân nhau cho đến khi… giai lão.

10/5/21

CUỐI MÙA NHAN SẮC

Nguyễn Ngọc Tư

Nhà Buổi Chiều nằm ở tận cùng con hẻm Cây Còng. Hẻm cụt. Nhà toàn người già, là chỗ trú ngụ cho những nghệ sĩ cải lương, nghệ sĩ hát bội một thời vang bóng. Tính ra, chỉ có ông già Chín Vũ là vô danh tiểu tốt. Nhưng ông là một trong những người sáng lập ra nhà Buổi Chiều, tự ông còn đặt tên cho nó. Hỏi sao không gọi là Hoàng Hôn hay Chạng Vạng gì đại loại vậy, ông bảo, buổi chiều còn nắng, người nghệ sĩ còn có ý nghĩa sống trên đời. Nhà Buổi Chiều nghèo, chi phí dựa vào kinh phí từ trên quận, từ lòng hảo tâm của bà con gần xa, cơm bữa nhiều ơi là nhiều rau mà ít xịu thịt. Vậy mà ai nấy đều vui, bởi cuộc sống trước đây của họ còn nghèo hơn, nghèo không thể tả, nghèo rớt mồng tơi. Người ở chùa, người bán vé số, người ngủ công viên, người hát rong, ít ai có nhà để về. Sum họp ở Buổi Chiều, có khổ một tí mà còn được hát. Nghệ sĩ mà, miễn được hát, miễn hát mà có người nghe là sướng rồi.

10/4/21

Giáo Xứ_HỌC ĐẠO để PHỤC VỤ_

Te Deum Laudamus - Kinh Tạ Ơn nhân Kỷ niệm 75 năm Thành lập Giáo Xứ

Te Deum Laudamus
Kinh Tạ Ơn nhân Kỷ niệm
75 năm Thành lập Giáo Xứ


Lạy Thiên Chúa, chúng con kính chúc :
Chúa Ba Ngôi chính trực trường tồn
Tầng trời phủ phục kính tôn
Cộng đoàn Giáo Xứ một lòng biết ơn.

Năm 47 hồng ân Thiên Chúa
19 người : tấm lụa trinh nguyên
Toulouse hội họp một thuyền
Liên Đoàn thành lập uy quyền đồng công.

10/3/21

Thủ khoa Văn Khoa | VĐH Đà Lạt- Người thợ sửa giày ở chợ Trần Hữu Trang - Phú Nhuận

Nguyễn Văn Xô
Được biết từ thập niên 70, Nguyễn Văn Xô học tại Đại học Văn khoa Viện Đại Học Đà Lạt, ban Triết. Sau 4 năm đèn sách anh đỗ thủ khoa. Nhưng “sinh bất phùng thời” khi miền Nam thay đổi chế độ (thay vì được phụ giảng ở Đại học Đà Lạt) anh phải về dạy ở trường trung học ở Đơn Dương - Lâm Đồng. Làm thầy giáo được một thời gian nuôi cha già và gia đình rồi anh cũng “tháo giày” vì không chịu nổi nền giáo dục cứng nhắc và thiếu tính sáng tạo trong tư duy. Bỏ dạy năm 1991 anh về Sài Gòn mưu sinh bằng nghề mới: Sửa giày dép ở chợ Trần Hữu Trang, Phú Nhuận. Nhờ có đầu óc và cần mẫn, lại khéo tay, anh đã tạo được uy tín với khách hàng. Lúc về Sài Gòn anh đã gặp được một hồng nhan tri kỷ có nhà ở đường Huỳnh Văn Bánh nên ngày ngày hai người ra chợ khâu vá giày dép cho khách. Sạp của anh trước mặt chợ Trần Hữu Trang. Tôi quen anh cũng từ đây. Cuộc sống của hai người kha khá lên. Chiều chiều anh có thể ngồi uống rượu với bạn bè. Khi thì hoạ sĩ Trần Hoài. Khi thì nhà thơ Lương Viết Khiêm. Khi thì tôi. Anh cũng làm thơ trên bao thuốc lá hay trên giấy trắng nào có thể. Anh đọc trong lúc cao hứng và anh cũng rất mê mấy câu thơ trong bài Hành Phương Nam của thi sĩ Nguyễn Bính:

“…Thà cứ ở đây ngồi giữa chợ
Uống say mà gọi thế nhân ơi
Thế nhân mắt trắng như ngân nhũ
Ta với nhà ngươi cả tiếng cười…”

Thời gian cứ thế trôi đi. Không ngờ đến năm 2006 anh đột quỵ, chết trên tay người tình Trúc Oanh như những câu thơ trước đó anh đã tiên cảm. Trong đời sống cũng như trong thơ, anh qua đời đẹp như mơ… Sau ngày anh chết, bạn bè đã gom góp lại để in cho anh tập thơ: Như Áng Mây Trôi. Chỉ phát hành nội bộ.

thường ngày

Ngày ăn mặn ra sân bẻ mướp
Xào với tôm, nêm hành rắc tiêu
Chiên miếng khô lan phồng vàng ươm
Ngồi ăn mà nhớ biết bao nhiêu.

Khô của em bạn dì gởi tặng
Cũng là bạn chung lớp chung trường
Sống tha hương không quên tình bạn
Gởi chút quà đặc sản quê hương.

lục bát gởi tình

Với tay vịn sợi nắng tà
Em cười nghiêng dáng bước xa lối đường
Nắng chiều hồng ửng tơ vương
Cuối đường đời bước cảnh thường nhân gian.

Êm dịu bàn tay

 

Những vết chai khắc hằn đôi tay
Bàn tay gian khổ tháng năm dài
Đào kinh, trở đất khuân khiêng đá
Giữa núi rừng hoang bước lưu đày…

Vẫn tưởng vết chai theo năm tháng
Chồng chất lên nhau nhám bước đời
Làm sao ngờ sông rồi cũng cạn
Chân đời phiêu lãng bước xa xôi …

10/2/21

VĨNH BIỆT PHI NHUNG


Ôi thôi! Ca khúc hết rồi!
Cung đàn dứt nhịp, em rời vô trong
Màn nhung buông xuống… là xong!
Tiếc thương để lại trong lòng thế nhân.

Nổi trôi tuồng lớp phù vân
Phi Nhung “Con Sáo”, trên sân khấu đời
Giọng “Bông Điên Điển” tuyệt vời (*)
Lời ca nồng ấm, như lời Quê Hương!


Trái tim đầy ắp yêu thương
Em san sẻ khắp bốn phương “Tình Người” !
Hăm ba (23) em bé mồ côi,
Gọi Nhung là “MẸ”… Chao ôi!... nghẹn ngào !!!

Sài Gòn đại dịch Cúm Tàu
Cướp đi sinh mạng biết bao nhiêu người.
Em đi cứu trợ nhiều nơi,
Hi sinh tiếp tế, tươi cười nấu ăn.

Thiện tâm như một “Hiền Nhân”
Đáng yêu như một “Thiên Thần Từ Bi”
Ai ngờ … Em nhiễm Covid!
Than ôi!... Đại dịch, cướp Phi Nhung rồi!

Phi Nhung nghỉ hát về Trời
Tiếc thương xúc động bồi hồi biệt em
Chúc Hồn siêu thoát Cõi Tiên
Phiêu diêu hưởng phước bình yên vĩnh hằng!

Trần Quốc Bảo

10/1/21

Thương Tiếc Ca Sĩ Phi Nhung

Thôi rồi Nhung đã vội đi mau
Để lại bao nhiêu giọt lệ trào
Tiếc một tài năng và đức hạnh
Của người nghệ sĩ sống thanh cao.

Thế sự còn bao chuyện đảo điên
Sao nàng tiên đẹp vội quy tiên
Bỏ đàn con dại thân côi cút
Chắc phải đành nương tựa cửa thiền?

Dẫu biết trần gian chẳng có gì
Rất buồn, rất khổ, rất ai bi
Khúc nhạc ân tình sao nỡ dứt
Trót hẹn tương phùng, đã biệt ly!

Nhan Ánh-Xuân.
Cali 28/03/2021.



GIẤC MƠ NÀY CÓ THẬT.

Những dòng thơ tiễn biệt danh ca Phi Nhung...


GIẤC MƠ NÀY CÓ THẬT.


Lộng lẫy một nàng Tiên,
Giữa cuộc đời thống khổ,
Đã một lần hiển hiện,
Cho người vơi sầu lo.

Hình hài em bé nhỏ,
Rộng lớn một tình thương,
Chưa một lần xiêu đổ,
Giữa mênh mông Vô thường.

Giấc mơ này có thật,
Mãi trong lòng nhân sinh.
Huyền thoại này không mất,
Mãi trong đời u minh.

Màn nhung vừa khép lại,
Cuộc khóc cười đã tan
Dương gian còn tê tái
Nhỏ lệ vào thời gian.

Em đi vào địa ngục,
Vạch lối đến Thiên Đàng.
Để bên trời biệt khúc,
Lời ca hoài ngân vang…

Nguyễn Đức Cường
09/30/2021