Showing posts with label Nguyễn Đức Cường. Show all posts
Showing posts with label Nguyễn Đức Cường. Show all posts

5/14/23

HÓA THÂN MẸ.



Hoá thân Mẹ vào Xuân,
Là hoa tươi cỏ biếc,
Nẻo đường con đi qua,
Ngập tràn hương phấn lạ.

Hoá thân Mẹ vào Hè,
Là nắng vàng rực rỡ,
Những phương trời rộng mở,
Xanh lòng con ước mơ.

Hoá thân Mẹ vào Thu,
Là mây ngàn phiêu lãng,
Theo gió hiền thoang thoảng,
Êm ái muôn lời ru.

Hoá thân Mẹ vào Đông,
Là một miền yên ấm,
Cho con về trông mong,
Vòng tay thơm giấc ngủ.

Hoá thân Mẹ vào đời,
Là yêu thương ấp ủ,
Buồng tim con bé nhỏ,
Vơi đi bao sầu lo.

Hoá thân vào thời gian,
Thiêng liêng từng khoảnh khắc,
Mẹ là hoa bất tử,
Lộng lẫy những trang thơ…

Nguyễn Đức Cường K7
Hướng về Mùa Lễ Mẹ 2023

10/1/21

GIẤC MƠ NÀY CÓ THẬT.

Những dòng thơ tiễn biệt danh ca Phi Nhung...


GIẤC MƠ NÀY CÓ THẬT.


Lộng lẫy một nàng Tiên,
Giữa cuộc đời thống khổ,
Đã một lần hiển hiện,
Cho người vơi sầu lo.

Hình hài em bé nhỏ,
Rộng lớn một tình thương,
Chưa một lần xiêu đổ,
Giữa mênh mông Vô thường.

Giấc mơ này có thật,
Mãi trong lòng nhân sinh.
Huyền thoại này không mất,
Mãi trong đời u minh.

Màn nhung vừa khép lại,
Cuộc khóc cười đã tan
Dương gian còn tê tái
Nhỏ lệ vào thời gian.

Em đi vào địa ngục,
Vạch lối đến Thiên Đàng.
Để bên trời biệt khúc,
Lời ca hoài ngân vang…

Nguyễn Đức Cường
09/30/2021

6/18/09

Một nén tâm hương

Nguyễn Đức Cường

Cha thương kính của con,

Đây là lá thư đầu tiên, và cũng là lá thư cuối cùng con gửi đến Cha. Kể từ khi hay tin Cha lâm trọng bệnh cho đến mới ngày hôm qua thôi, khi Cha đã thực sự yên nghỉ, anh em Thụ Nhân chúng con khắp mọi nơi đã đối mặt với một nỗi trống trải lạ lùng. « Ngọn đa làng Thụ Nhân đã rạp xuống chân đồi », con tự nhủ lòng mình như thế. Vâng, ngọn đa làng, khi rạp xuống, dường như vẫn còn đem theo bóng mát của mình như một cố gắng cuối cùng để làm dịu lại mặt đất, từ bao giờ đã khô khốc hy vọng và thương yêu.