Showing posts with label thylanthảo. Show all posts
Showing posts with label thylanthảo. Show all posts

4/25/21

trống vắng nhớ buồn

*
Tỉnh giấc nửa đêm buồn trống trải
Phòng thật yên vắng lặng đìu hiu
Trăng lén qua song nhìn e ngại
Một người đã mất hết thương yêu…

Gần 3 ngàn đêm trong tù ngục
Có rất nhiều lần thức trắng đêm
Lòng người chiến bại luôn đau nhục
Nằm trở trăn máu ngược về tim…

Đau buồn còn mãi

 Đau buồn còn mãi

*

Những giọt mưa ngập ngừng tháng tư
Vẫn còn chút lạnh buổi cuối xuân
Ngồi nhìn những giọt buồn rơi rụng
Buốt lạnh tâm buồn nhớ bâng khuâng…

Tháng tư quê mình trời khô nắng
Thuở ta còn áo trận giày saut
Năm đó ta về thân rời rã
Xuyên rừng băng núi vượt sông hồ…

9/1/20

Sáng đẹp ngày mai…

Trần ai cõi tạm nhưng em chớ 
Vội bỏ ra đi, bước còn dài 
Tình nghĩa chồng con em luôn nhớ 
Vắng em chồng xót con u hoài.. 

Mệnh số con người trời đặt để 
Em quen vất vả tự tuổi thơ 
Vừa học vừa làm không phải dễ 
Em kiên tâm thành đạt như mơ..

nát lòng mong đợi

Nôn nóng rối lòng đợi chờ phone 

Chín điều xấu rủi một điều may

Phật trời xin hãy ban ân phước

Cho tấm lòng con cõi thế nầy..


Ta chờ dai dẳng hàng thế kỷ

Thấp thỏm đứng ngồi dạ không yên

Nghe tiếng phone, âm vang ma mỵ

Lòng ta lo sợ ngập ưu phiền...!


Tin dữ trời ơi đừng gọi đến

Lòng ta tan nát mấy hôm nay

Rất sợ những gì ta thương mến

Gặp phải những điều dữ họa tai..


Sống trên đời, sinh bệnh lão tử

Thuốc trường sinh ảo mộng vu vơ

Cảnh sống đời thường luôn gặp dữ

Tương lai sao cứ vẫn bóng mờ..

8/22/20

LẠC VÙNG BÃO DỮ

Có phải mây và gió ghét ghen
Đang hồng lại trở sắc xám đen
Gió không thổi giạt màu u ám
Mà hướng đầu ta trút lụy phiên..

Tiếng nói giọng cười đang vui vẻ
Tại sao sắc mặt đổi kinh hoàng?
Lại ngưng không nói không cười nữa
Thực tế trời ơi quá phũ phàng

Thảng thốt kêu trời tay bấm phone
Giá băng chụp xuống lạnh cả hồn
Mắt không kịp khóc lòng tê đắng
Ta phải làm sao để phận tròn...

Vắng lặng cảnh nhà cô đơn quá
Miệng không ngưng cầu cứu Phật Trời
25 phút cảnh đời địa ngục
Dài như thế kỷ bão tơi bời...!

Mẹ hiển linh phù trợ cho con
Đức Phật Quan Âm hẳn vẫn còn
Cứu độ chúng sinh lâm khổ cảnh
Đời con bất trắc mãi dập dồn..

6 xe cấp cứu cùng y sĩ
Tận sức hết tâm chống tử thần
Hơn nửa giờ dài như thế kỷ
Tuyệt vọng hình như đã lớn dần..

Mắt lạc thần khấn van Trời Phật
Cứu độ cho, tiếp tục cảnh đời
Người đã chịu gian nan vất vả
Lá chưa vàng sao vội rụng rơi...

Đã hơn nửa giờ ...Tim đập nhẹ
Mắt nhìn thấy rõ Phật Quan Âm
Cành dương rải nước, hồi sức khỏe
Xe chở đi Ta đứng lặng thầm...

Đêm trên giường trở trăn thao thức
Giữa lòng nghe đầy tiếng ba đào
Đời là cảnh vô thường còn mất
Vẫn khó ngăn lệ thảm nghẹn ngào...

thylanthảo
12 giờ 12-7-20

THÀNH TÂM KHẤN NGUYỆN

Gió lốc từ đâu xoáy trở về
Âm rền bi giọng rất thảm thê
Mây đen mây xám bay nhiều lắm
Nước mắt rơi rơi ướt não nề..

Tái tím bờ môi dần lên mắt
Lòng ta lạc giữa bão kinh hoàng
Trời ơi sao lại là sự thật?!!
Đành đoạn sao? Đá nát phai vàng...!!

Cầu xin tha thiết muộn màng không?
Mi mắt vô tâm khép kín tròng
Tiếng rú kinh hoàng kêu trời đất
Cứu qua khổ ải chốn bụi hồng !!

Áp sát mặt vào da tím băng
Lạnh đến từ đâu? Tuyết đang tan ?
Hay là máu thắm đang ngừng chảy
Nát cả lòng ta nỗi kinh hoàng..

Đức Phật Quan Âm lòng bác ái
Ban chút Phật ân cứu độ đời
Tha thiết cầu ân van xin mãi
Ngực khe khẻ nhịp, ơn Phật Trời...!!

Mắt nhìn đâu cảnh vẫn tinh khôi
Giường ngủ chiếu chăn chẳng đổi dời
Tay xếp lại mền phòng gọn sạch
Anh gọi hoài không có tiếng ơi !!

Thượng Đế ban cho con Thiên Tứ
Phật Quan Âm rải nước Cam Lồ
Đời con đã khổ đau nhiều lắm
Cõi trần ai..Con sợ bơ vơ..

thylanthảo
10giờ 40 12-7-20

8/13/20

buồn thân chiến bại

Bên trong nỗi nhớ nhiều lo lắng
Bởi dấu chân đời đã khắc in
Đều có vết hằn buồn sâu nặng
Ngay bước chân đầu buổi bình minh..

Xa Mẹ xa trường trong lứa tuổi
Rất hồn nhiên mắt thẳng tầm nhìn
Bởi những cảnh đời trong trí vẽ
Có hoa có bướm thật là xinh..

Kiến thức dăm ba chữ học trò
Nắng hồng đâu có biết buồn lo
Mây sẽ kéo về màu u ám
Và sóng trường giang sẽ giỡn đò..

8/8/20

Xin được bình yên

 Âm thật trong, tiếng của bình minh

Ngọt ngào thân ái biết bao tình

Gió đong đưa nhẹ lay cành lá

Nắng ửng tươi hồng sắc thật xinh..

 

Nắng bình minh ấm áp cõi lòng

Những ngày lo lắng có còn không?

Tạo chi những cảnh đời chia biệt

Cho nước đang xuôi trở ngược dòng...!!

8/7/20

nói với MẸ



Mẹ, Mẹ bây giờ đang ở đâu?
Vĩnh hằng cõi ấy đẹp muôn màu
Mẹ vui thanh thản không phiền muộn
Chẳng mơ chẳng ước chuyện ngày sau...

Mẹ có khi nào Mẹ nhớ thương
Chốn cũ hồng trần lắm bụi vương
Những người con, Mẹ từng thương mến
Thằng Út bơ vơ lạc nẻo đường...

Mẹ thương con? Thương thằng con Út?
Sớm bước ra đời lắm gian nan
Một thời chinh chiến đi cùng khắp
Đất nước quằn đau lửa chiến trường...

Mẹ buồn Mẹ nhớ thằng con Út
Hăm mấy tuổi đời đã sa chân
Đày thân chốn núi rừng heo hút
Giặc trả đòn thù tím tái thân..

Mẹ có biết thằng con của Mẹ
Nín thở qua sông nuốt tủi thù
Con vẫn một lòng yêu tổ quốc
Hận hoài lệnh nhục cuối tháng tư..!!

Thân ròm ốm tựa khúc tre còi
Thiên đàng Cộng Sản sống như giòi
Ngủ chật như niêm ăn uống thiếu
Bệnh mấy lần tưởng đã đi đời...

Nếu Mẹ sống cõi đời linh diệu
Hẵn rằng Mẹ vẫn dõi theo con
Đất ly hương chẳng chi là thiếu
Xa quê nhớ Mẹ vẫn mỏi mòn..

Mẹ biết đời con luôn trắc trở
Học hành khoa cử phải dở dang
Vào lính hai mai vừa hé nở
Thì đã giam thân chốn núi rừng..!

Đất người Mẹ biết con buồn lắm
Tuổi hoàng hôn vẫn gặp nạn tai
Nhớ Mẹ viết mấy dòng than thở
Đời con phải trả hết nợ trần ai...!!

thylanthảo
song thất 2020

8/2/20

rạng rỡ niềm vui...

rạng rỡ niềm vui..

**

Buổi sáng mai nầy nắng thật trong

Niềm vui mong đợi nặng tâm lòng

Lắng lo chờ đợi thương chua xót

Thuyền đang trôi ngược chợt xuôi dòng !!

Trăn trở đêm dài...

 

Trăn trở đêm dài …

**

Có tiếng thầm thì..Đêm đã khuya

Giấc yên sao chẳng rủ nhau về

Để nằm trăn trở hoài, thao thức

Nhớ chiến trường nhớ thuở gió mưa..

 

Tiếng của thằng em ngồi bên cạnh

Tựa gốc cây rừng tay sát tay

Đêm tối đen ồn ào tiếng muỗi

Thằng em thèm thuốc ngó đêm dài...

ấm giọng thâm tình

Thèm được nghe những tiếng tầm thường

Đánh mất hay là quên ở đâu?

Tiếng gọi buổi chiều mưa rỉ rả

"Con ơi"...Tiếng mẹ giọng ngọt ngào..!

 

-Thằng Út đâu rồi ra ăn cơm

Đang ngồi hiên trước ngắm hoàng hôn

Có mây trôi nhẹ mưa nhè nhẹ

Có tiếng chùa xa nhịp trống dồn...!

3/12/20

chợt nhớ KonTum

Cành nhú chồi xanh tươi đón xuân
Hoa chen khoe nụ bướm vui mừng
Tháng ba nắng sáng tươi hồng thắm
Chợt nhớ tháng nầy ở Kontum...

Tháng ba Kontum trời nóng lắm
Ban đêm buốt lạnh đẫm sương mù
Đường phố chiều về thơm hương bắp
Vẫn im tiếng súng của quân thù

2/17/20

em khóc trời xa...

Chị đã đi, bất ngờ tin đến
Em sững sờ tê buốt tâm can
Ruột thịt tình thâm yêu thương mến
Âm dương vĩnh biệt cách đôi đường..

Hồi nhỏ chị rước đưa đi học
Em vào mẫu giáo chị lớp ba
Thằng em út hiền khô ít khóc
Trên đưiờng về đuổi bướm bẻ hoa..

Tuổi thơ cạnh kề bên Mẹ Chị
Nhà mình nghèo dư dả tình thương
Rời Gò Công lên Sài Gòn chị sống
Ngoại, Cậu lo cho chuyện đến trường !

2/3/20

nhớ Đồi 30 Tăng Nhơn Phú


-sLs-
Nằm ngủ trên cát nóng
Đầu chui vào bụi cây
Gió biếng lười lay động
Nắng đổ lửa ngập đầy

Ăn hết gà men cơm
Uống cạn bi đông nước
Châm lửa hút điếu thuốc
Thấy sảng khóai tâm hồn

1/27/20

buồn ly hương


**
Thức giấc nhìn đêm còn tối lắm
Buồn nằm thao thức, sáng mồng 2
Đã qua rồi tuổi xuân hồng thắm
Một thời sương gió bước dạn dày..

Ở đây đất khách nhìn xuân đến
Đào nở gió đông đến bao lần
Hình ảnh sắc mai vàng tươi thắm
Khó mờ phai nhạt, vẫn trong tâm...

1/21/20

buồn thương nhớ TẾT


Hồi đó mỗi lần xuân tết đến
Sài Gòn cảnh vật thật là vui
Chợ Bến Thành Sài Gòn thương mến
Phố xá người đông rộn tiếng cười...!

Cho dù lửa khói mùi chinh chiến
Luôn cay nồng trên khắp 4 vùng
Giặc Bắc vào Nam bao tai biến
Một lũ gian, man trá điên khùng...

Ngưng bắn mấy ngày đôi bên ký
3 ngày ngừng chiến đón mừng xuân
Cộng Sản Băc Kỳ là yêu quỷ
Ký chưa ráo mực đã dẫm chân...

1/14/20

lãng đãng tình quê

lãng đãng tình quê
**
Bên nhà tảo mộ mấy thằng cháu
Còn biết tổ tiên nhớ ông bà
Giữa tháng 12 cúng tảo mộ
Dao, cuốc, nhang đèn chút hương hoa..

Năm nầy cũng giống như năm trước
Thằng cháu gọi phone kể chuyện nhà
Bà con quen mặt trong thân thuộc
Chỉ vài người còn nhớ tiên gia..

1/6/20

giã biệt Kontum

.smsm.
Nước ngược về đâu sông Dakpla
Kontum đâu phải chốn quê nhà
Ta mới về đây vài ba tháng
Nay bỏ đi lòng thấy xót xa!!

Kontum ngày nóng như thiêu đốt
Đêm tối sương mù lạnh giá băng
Thành phố gọn gàng yên tĩnh lắm
Nhìn đâu cũng thấy núi rừng xanh...

Sau Giáng Sinh từ giã Hàm Rồng
Lên đây tăng phái B 15(*)
Chiến trường yên tĩnh nhưng rờn rợn
Mắt giặc hình như chẳng xa xăm...

12/31/19

ta còn cây bút


Thứ hai tuần tự sáng thứ hai
Ta sống ly hương đã bao ngày
Thức dậy đi làm tuần mới đến
Trời còn chưa hé nắng ban mai...

Hăm mấy năm trời không thay đổi
Từ ngày bỏ xứ đến nơi đây
Quê nhà quỷ dữ luôn gây tội
Dân chúng lầm than sống đọa đày...

Đi được trên đường nắng tự do
Miếng cơm manh áo chẳng cần lo
Chỉ cần chịu khó ra công sức
No ấm tương lai thẳng hướng đò ...