Showing posts with label Ai Cơ Hoàng Thịnh. Show all posts
Showing posts with label Ai Cơ Hoàng Thịnh. Show all posts

1/13/23

Dạ Lý Tầm Xuân - 夜 裏 尋 春

Dạo:

       Đêm dài mỏi gối chồn chân,

Mênh mông bóng tối tìm Xuân chốn nào.

 

Cóc cuối tuần:

 

       

      ,
      .
      ,
      .

              

 

Âm Hán Việt:

 

       Dạ Lý Tầm Xuân

Ỷ trượng đăng trình bất cố thân,

Dạ trường, lộ viễn, vũ phân phân.

Cao mân cự thính nhân kỳ đảo,

Tương đáo hoàng tuyền vị kiến Xuân.

           Trần Văn Lương

 

Dịch nghĩa:

 

          Tìm Xuân Trong Đêm

Chống gậy lên đường, chẳng màng (lo) thân xác,

Đêm dài, đường xa, mưa mịt mù.

Trời cao khước từ không nghe lời người cầu xin,

(Nên) sắp tới suối vàng (mà vẫn) chưa thấy mùa Xuân.

 

Phỏng dịch thơ:

 

       Tìm Xuân Đêm Tối

Cặm cụi đêm trường, gậy chống thân,

Mặc cho mưa gió mãi xoay vần.

Nhọc nhằn van vái, Trời thây kệ,

Mấp mé tuyền đài, chửa thấy Xuân.

              Trần Văn Lương

                 Cali, 1/2023

 

 

Lời than của Phi Dã Thiền Sư:

     Than ôi, bao năm trời mong đợi, lần mò trong đêm tối, để rồi

đến cuối đời mà vẫn chưa thấy mùa Xuân trở về trên quê cũ!

     Trời xanh đà vĩnh viễn ngoảnh mặt quay đi!

     Hỡi ơi!


Trước thềm năm mới, kính chúc quý anh chị cùng gia quyến được an khang và vạn sự như ý.

Quý thay bằng hữu chút tình thân
Đồng bệnh tương lân thảo mấy vần
Tin nhạn vấn an, năm mới chúc
Gia đình hạnh phúc đón chào Xuân


Yên Nhiên

Xin kính họa:

 

       Tìm Xuân Đêm Tối

Gần xa còn được mấy người thân?

Nhân họa thiên tai gộp bão vần!

Khát vọng tường vân mờ cánh hạc   

Chập chờn ảo giác ngỡ tin Xuân!

              -Ai Cơ HT-

             Melbourne, 1/2023


Họa vận :

                       


    Dạo:

                                      Mịt mờ đêm tối mênh mông...
                             Bình minh nắng ráo xuân hồng khắp nơi !

   平明春至                  BÌNH MINH XUÂN CHÍ
漫漫長夜一孤身,     Man man trường dạ nhất cô thân,
渺渺前程盡雨雰。     Miểu miểu tiền trình tận vũ phân.
世事循環天霽後,     Thế sự tuần hoàn thiên tễ hậu,
平明晴朗又逢春。     Bình minh tình lãng hựu phùng xuân !
             杜紹德                                           Đỗ Chiêu Đức

* Nghĩa bài thơ :
                           Xuân Sẽ Đến Lúc Bình Minh
            Đêm dài đằng đẳng, chỉ một thân ta lẻ loi; Con đường trước mắt mịt mờ trong mưa khói. Chuyện đời rồi sẽ theo quy luật tuần hoàn sau khi trời mưa đã tạnh. Lúc bình minh nắng ráo khi trời quang mây tạnh là ta lại sẽ đón xuân sang !

* Diễn Nôm :
                               BÌNH MINH XUÂN ĐẾN

                        Đằng đẵng đêm dài chỉ một thân,
                        Mịt mờ trước mặt lại mưa giông.
                        Chuyện đời xoay chuyển sau cơn bão,
                        Nắng ráo mai ngày lại đón xuân !

          Vũ trụ tuần hoàn, âm cực dương hồi, hết cơn bỉ cực đến hồi thái lai. Hãy cứ vững tin : Sau cơn mưa trời lại sáng !

                                                                                           Đỗ Chiêu Đức 
                                                                                                Kính họa

2/1/22

Khai Bút Đầu Năm Nhâm Dần: Tự Thán

Mùng Một Tết Ta, xin kính chúc quý anh chị
một năm Nhâm Dần hoàn toàn như ý.

Khai Bút Đầu Năm Nhâm Dần:

Tự Thán


Cọp đến cười khành khạch,
Trâu vừa thôi lách chách.
Lời xưa trách ỉ ôi,
Nợ cũ đòi dai nhách.
Tai ách cứ lần khân,
Phúc phần sao lạch đạch.
Thân ì ạch rã rời,
Bệnh ghé chơi xoành xoạch.

Trần Văn Lương
Cali, Mùng Một Tết
Nhâm Dần 2022

1/2/22

Tết Tây Cảm Khái

Mùng một Tết Tây, xin kính chúc quý anh chị một năm 2022 Dương Lịch an khang thịnh vượng và được mọi sự như ý.

    

Khai Bút
Đầu Năm 2022 Dương Lịch.

 

  Tết Tây Cảm Khái

 

Hăm Mốt kia vừa xéo,

Hăm Hai đà léo nhéo.

Xác to béo rạc rài,

Tâm dạn dày lươn lẹo.

Vận nước khéo thương đau, 

Lòng người mau bạc bẽo.

Đến sòng, kéo máy chơi,

Cháy túi, ngồi tru tréo.

   
Trần Văn Lương
Cali, 1/1/2022


******


Chúc Mừng Năm Mới!
Xin góp bài họa thơ anh Lương.

Lão ông


Không ưa bị chửi xéo
Thì đừng sờ đừng nhéo
Hôm nay vợ vắng nhà
Đói lòng ăn chuối lẹo
Ra vườn ghẹo chó mèo
Nhại tiếng chim chèo bẻo
Đầu năm ngồi họa thơ
Toàn những vần tròng tréo

Yên Nhiên

******
Còn thêm một bài họa của lão niên thi sĩ 92 tuổi

Đòi Nợ Cuối Năm

Móm này vừa mới xéo
Răng hô lại đến nhéo
Toàn ăn cướp cơm chim
Khiến con nợ mắc lẹo
Chẳng kể người thương đau
Cái nghèo bạc lại bẽo
Nợ nần cứ mãi tăng
Không tru cũng phải tréo

Chung Văn
1/1/2022

******

Tết Tây Tự Trào

 

Trời sinh thói liếc xéo,
Thêm cái tật ưa nhéo.
Miệng dẻo quẹo làm duyên,
Mắt triền miên nổi lẹo. 
Vốn mưu mẹo : quạt mo,
Tài hát hò : chèo bẽo.
Tuổi héo, Tết Tây dìa,
Quai hàm kia ngáp tréo! 

- Ai Cơ HT -
Melbourne, 2/1/2022

*****

Lâu nay trốn lạnh, hôm nay nhờ vài ly rượu mới có gan xin họa thơ anh Lương:

Mượn Say Né Dịch

Dịch ơi xin cút xéo,
Năm tới thôi đeo nhéo.
Chớ ghẹo kẻ hiền lương,
Đừng tha phường chạch lẹo.
Ngày, không quẹo nhị tỳ(1),
Tối, hết theo kỳ bẽo(2)..
Kiếm rượu kéo lai rai,
Nhìn sao bay trắc tréo!

Trần Bá Lộc (Michigan 1/1/2022)
(1) Nhị tỳ: Nghĩa trang, và (2) Kỳ bẽo: Cờ bạc. Trước 75 các tiếng lóng này được dùng cho cả hai miền Nam Bắc.


Tản mạn trên mạng: trào phúng "Đón mừng Năm Mới"

Email 1.01.2022 

Đón thiệp mừng năm mới
Thấy rõ ba con hai
Đang ưỡn bụng xuống tấn
Sẵn sàng thượng võ đài... 😂

NTĐ


NĂM 2022

Đón thiệp mừng năm mới
Thấy rõ ba con hai
Đang vững vàng xuống tấn
Sẵn sàng thượng võ đài...

Trước nhất, tung thần cước
Chớp nhoáng diệt Cô Vy !
Dịch bệnh văng tuốt luốt,
Trốn biệt dưới âm ty !

Tiếp đến, tung thần cước,
Hóa kiếp lũ tham tàn,
Lũ hại dân bán nước,
Lũ quỷ quyệt, gian ngoan.

Đồng thời, tung thần cước,
Chặn lũ lụt, cuồng phong,
Ngăn cháy rừng, động đất,...
Cứu bao người long đong.

-&-

Số lành gieo tin tưởng :
Trọn năm mới toanh này
Nhà nhà cùng vui hưởng
Nguồn phước hạnh tràn đầy.

Ai Cơ HT

5/13/21

Đái Thạch Bổ Thiên

Dạo:
Vênh vang đội đá vá trời,
Nào hay sức mọn đá rơi nát đầu.
Cóc cuối tuần:

戴 石 補 天

長 空 一 破 禍 聯 翩
戴 石 狂 蛙 欲 補 天.
志 大 可 憐 才 力 淺,
石 沉 勁 竭 便 歸 仙.

陳 文 良

Âm Hán Việt:


Đái Thạch Bổ Thiên

Trường không nhất phá, họa liên phiên,
Đái thạch, cuồng oa dục bổ thiên.
Chí đại, khả liên tài lực thiển,
Thạch trầm, kính kiệt, tiện quy tiên.

Trần Văn Lương

Dịch nghĩa:

Đội Đá Vá Trời (*)

Trời xanh vừa mới vỡ, tai họa kế tiếp nhau,
Đội đá, con ếch ngông muốn vá trời.
Chí thì lớn, (nhưng) đáng thương tài sức kém,
Đá nặng, sức kiệt, lập tức bỏ mình.

Ghi chú:

(*) Theo thần thoại Trung Hoa, thì câu chuyện vá trời (Luyện Thạch Bổ Thiên 煉石補天) đại khái như sau:

Nơi thượng giới, một ngày kia thủy thần Cung Công (共工) làm phản đem quân gây loạn. Hỏa thần Chúc Dung (祝融) bèn đưa quân ra đánh dẹp, cuối cùng đã thắng. Cung Công bị thua, tức giận va đầu vào núi Bất Chu (不周) ở phía Tây. Núi này là một trong mấy cây trụ chống trời nay bị Cung Công đụng gãy, làm một góc trời bị vỡ. Do đó, nước của dòng Thiên Hà theo chỗ vỡ đó chảy xuống trần, gây nên bao thảm họa.

Trước cảnh tai ương nước lửa, bà Nữ Oa (女媧) không nỡ nhìn dân chúng khổ, bèn quyết chí vá lại trời. Bà bay đi khắp nơi, tìm đá ngũ sắc để làm vật liệu và cuối cùng đã vá lại được bầu trời. Nhưng núi Bất Chu đã bị đổ, bầu trời thiếu chân chống nên Nữ Oa lại lấy chân của con rùa lớn (ngao 鰲) để thế vào.

Từ đó nước của Thiên Hà không còn chảy xuống trần để gây họa cho dân nữa.

Phỏng dịch thơ:

Đội Đá Vá Trời


Chín tầng chợt vỡ, khổ nơi nơi,
Đội đá, ếch toan chuyện vá trời.
Mộng lớn, nhưng tài hèn đức mọn,
Đá chèn, sức mỏn, xác thân phơi.

Trần Văn Lương
Cali, 5/2021



Lời than của Phi Dã Thiền Sư:


Thương thay con ếch muốn làm bà Nữ Oa đội đá vá trời!

Mộng thì lớn, nhưng than ôi, tài hèn đức bạc nên cuối cùng đành phải mất mạng dưới tảng

đá mình đội!

Chữ danh cùng tham vọng làm hại con người đến thế ư?

Biết sáng suốt để tự lượng sức mình quả thật khó thay, hỡi ơi!

******



Dạo:

Phải đâu đáy giếng nghếch trời,

Chẳng qua mệnh số xô rơi xuống trần!

Vịnh Cậu Ông Trời

Gặp thời điên đảo khắp muôn nơi,

Dẫu trót mang danh Cậu của Trời,

Lạc giọng giữa cuồng phong bão loạn,

Uềnh oang, ồm ộp, ruột gan phơi.

AiCơ HoàngThịnh
Melb, 5/2021

4/30/21

Cố Quận Hà Phương

Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần ngày Quốc Hận.

Dạo:
Bên đường xương đã trổ hoa,
Lênh đênh bước lẻ, quê nhà chốn nao.

Cóc cuối tuần:

故 郡 何 方


日 沉 霡 霂 浥 寒 沙,
踽 踽 亡 魂 覓 舊 家.
暴 海 褊 舟 皤 浪 哭,
深 林 孤 影 毒 蟲 歌.
巍 峨 廟 殿 神 仙 少,
炫 耀 市 城 鬼 怪 多.
四 十 六 年 嗟 故 里!
路 旁 朽 骨 已 開 花.
陳 文 良

11/9/19

Điệp khúc nửa đêm

Nhân vụ "39 thùng nhân ", hẳn ai cũng liên tưởng đến cảnh ngô "thuyền nhân" khi xưa......

Nhạc sĩ Hoàng Song Nhy vừa gửi cho Ai Cơ version mới của bài hát Điệp Khúc Nửa Đêm.

Ông thổ lộ: "Tôi chưa quên xúc cảm đầu tiên khi bắt gặp bài thơ ĐKNĐ của Ai Cơ mà tôi rất tâm đắc, và dòng nhạc đã tuôn trào không dừng lại cho đến khi hoàn tất."

Và bây giờ, Ai Cơ chia sẻ với nhà TR món quà tinh thần vô giá này.

- Lời thơ : AiCơ (ghi lại tâm sự chính mình - thân phận người vượt biên... tị nạn... thời gian đầu bơ vơ trên đất Úc...)
- Nhạc: Hoàng Song Nhy
- Ca sĩ : Khắc Dũng

Ai Cơ






Lời bài hát: Điệp khúc nửa đêm 
Lời đăng bởi: thienhapy
Hoàng Song Nhy
Thơ: Ai Cơ-Hoàng Thịnh


Nửa đêm thức dậy bỗng thấy chán chường 

Nỗi niềm cô quạnh thấm vào tủy xương 

Nửa đêm thức dậy bỗng thấy phố phường 

Bỏ mình trơ trọi sống đời lênh đênh. 


Sao không gào thét, sao không chạy rông? 

Bó thân khiếp nhược xác mềm như bông! 

Sao không là gió, sao không là mây 

Hát câu sông hồ đất trời phiêu du? 


Nặng nề sinh tử đời xoay tít mù 

Buồn như chó ốm khoanh tròn xơ rơ 

Cúi đầu rả mục chồi non nụ hồng 

Cúi đầu chết gục một đời vong thân...

12/15/17

Tưởng Nhớ Cha

Thưa quí anh chị và các bạn Thụ Nhân

Hàng năm cứ vào thời gian này, Chúa Nhật- tuần lễ giữa tháng 12,
Thụ Nhân Houston lại tổ chức ngày lễ giỗ Cha Viện Trưởng

Năm nay cũng như thông lệ, lễ giỗ được cử hành tại Hang Đá Giáo Xứ Đức Mẹ Lộ Đúc. Sau đó là tiệc xum họp các con cái Cha, để nhớ lại những tháng ngày được may mắn cùng ngồi dưới một mái trường với sự chăn dắt của Ngài và quí vị giáo sư khả kính.

Nhân thấy thơ của hai anh niên trưởng, at vội vã mạo muội theo chân các anh, họa nguyên vận, dẫu“múa rìu qua mắt thợ” nhưng cùng trong một tâm tư của những người con luôn kính yêu và nhớ ơn Ngừoi Cha Chung. Mong các anh và cả nhà rộng lòng xá tội

Nhất là được dịp thân mời tất cả các anh chị và các bạn Thụ Nhân khắp nơi, nếu có thể đến tham dự thánh lễ vào lúc 4g chiều Chúa Nhật ngày 17/12 tới đây, xin liên lạc với anh Năm và Hân.

Ước gì được gặp... chỉ mới tưởng tượng thôi củng đã thấy hân hoan hạnh phúc rồi!!!

Tưởng Nhớ Cha

(Nhân Lễ Giỗ lần thứ 16 đánh dấu ngày Cha Lập,

vị cựu Viện Trưởng thân yêu của VĐH Dalat chúng ta,

đã từ giã đàn con sinh viên của Ngài để ra đi vĩnh viễn)

Mười sáu năm trường dẫu đã qua,
Vẫn còn hiện rõ bóng hình Cha.
Nụ cười đôn hậu, câu từ ái,
Ánh mắt hiền hòa, nẻo vị tha.
Cuộc sống tạm này dù ngắn ngủi,
Công ơn dày ấy chẳng phôi pha.
Thắp hương tưởng niệm ngày Cha mất,
Chợt thấy lòng thương nhớ xót xa.

Trần Văn Lương
Cali 12/2017

Họa thơ anh Trần Văn Lương:

Thời gian thấm thoắt cũng mau qua,

Kỷ niệm ngày xưa bóng dáng Cha.
Chiếc áo trùng thâm lòng giản dị,
Lý tưởng Thụ Nhân nghĩa vị tha.
Chuyên tâm giáo dục đàn con cái,
Lý tưởng trồng người chẳng nhạt pha.
Thắp nén tâm hương ngày giỗ kỵ,
Tâm tình bất biến dẫu lìa xa.

Lê Đình Thông
Paris - 19/12/2017

Tưởng Nhớ Cha

Mười mấy thu rồi đã thoáng qua
Từ ngày vĩnh biệt một người Cha
Tinh thần khoáng đạt, đầy thông cảm
Tâm tính nhân từ, rất vị tha.
Công đức cao dày còn tỏ rạng,
Nghĩa ân sâu đậm, khó phôi pha.
Nhớ Cha, thắp nén hương ngày giỗ
Trường cũ bây giờ đã cách xa!

Nhan Ánh Xuân
Cali 12/2017

Thêm một năm nữa đã vội qua
Thụ Nhân họp mặt tưởng nhớ Cha
Tình Ngài nhân từ độ lượng quá
Đối với sinh viên thật thiết tha
Giòng đời bao mùa cây thay lá
Chúng con nhàn tản hết xông pha
Houston cùng đợi ngày lễ giỗ
Gọi nhau gặp gỡ dẫu đường xa.....!

antrinh

Một đời luân lạc cũng gần qua,
Lòng vẫn bùi ngùi tưởng nhớ Cha.
Sống đạo, Người không cần rao giảng
Răn mình, con chẳng dám bê tha.
Nghĩa nhân, phúc hậu… bao gương sáng
Phú quý, công danh… chút ráng pha !
Cây nhỏ vinh danh hồn đại thụ
Hẹn ngày tái ngộ chẳng đâu xa.
Ai Cơ

(viết thay Nguyễn Phi Tiến CTKD K3)




9/18/17

ENCOUNTER OF A KIND

(Note: This autobiography is written by Danielle Tranlong)
In May 1958, at age twenty-five, I received my B. A. in Literature from Reed College, Portland, Oregon. I had mixed feelings in returning to Saigon and to my teaching position at the well-known Gialong High School for girls. A few years before, I had given my word to myself and others that I would return to serve my country, if I was given the chance to complete my college education in the United States.
In keeping my promise I bitterly felt my loss, nevertheless. My loss of opportunity ever to know and live a life I had yearned for since my childhood: a life whereby democracy is a goal to attain, fair play a rule, and gender preference a notion to be discarded. Though my position as a teacher of English was well respected, I knew that, beyond a close relationship with my students, my political voice was nil and my social standing inferior to any male colleague. I was a lively and free spirit. I had an easy laugh. That must be partly due to my French education, which could cause some irritation in the predominantly male crowd I worked with. Most of the time I carried a brave mien of “I don’t care what you think of me, as long as I’m not what you think I am.”

PHOENIX

(Note: This autobiography is written by Peter Tranlong)
On an early afternoon in August 1958, I was at my desk on the second floor, deeply absorbed in my Stanvac Calendar Paintings Exhibition project, when my phone rang. It was Pho ba Long on the ground floor. He was the Assistant Sales Manager and I was the Public Relations Manager at Standard-Vacuum (Stanvac) Oil Company, Vietnam-Cambodia Division. He wanted me to meet a young lady as a prospective teacher of English at our Lamson Institute of Language and Business. Earlier that year the two of us had founded this evening school as a way to use our spare time in helping the Vietnamese public, young and old, that had an insatiable hunger for learning.