thy lan thảo
Một chút hương xuân còn rơi rớt,
Kỷ niệm theo thời gian trôi hết
Chờ đợi gì? Nắng sớm buổi mai…
Bây giờ không còn phải vướng víu
Bận bịu với thời gian hàng ngày
Không còn phải canh giờ báo thức
E mưa ngại gió, xe kẹt đầy …
thy lan thảo
Vương Hưng, sinh năm 1979, quê Phúc Kiến, đã tốt nghiệp ĐH Thanh Hoa và hiện là tỷ phú với tài sản 28 tỷ USD vào đầu 2021 |
Tựa
Cuộc sống thiên hình vạn trạng, tôi thường có nhiều cảm xúc trước những sự vật thay đổi nhanh chóng của đời người. Trải nghiệm những sinh hoạt, hồi ức những chuyện xưa, giống như phấn hoa bay trong mùa thu, lượn theo cơn gió, luồn vào ý thức, rồi chuyển hóa thành những tư duy, những câu chuyện. Trước sự hoành hành của cơn đại dịch COVID, tôi viết bài "Sống Và Chết"; trước những tư tưởng ấu trĩ và mê muội của người đời, tôi viết bài "Bao Dung"; nghĩ đến vận mệnh gian truân của đất nước quê nhà, tôi viết bài "Chuyện Xưa Biết Bao Nhiêu?".....
Tôi viết với tấm lòng chân thành và mong ước hai điều, thứ nhất hy vọng các bạn có niềm vui dù là nho nhỏ khi đọc bài, thứ hai hy vọng các bạn tìm được sự thanh tịnh trong cõi hồng trần tục lụy và sự cảm thông với chúng sinh ngang ngạnh.
Giá trị của văn chương là nhằm giúp ích cho người đọc đồng thời khiến người viết trải lòng mình trước những thăng trầm trong cuộc sống. Trí óc tôi thường lóe sáng lên với những lời dạy của Thánh Hiền và tâm được an trú trong thanh tịnh với lời dạy của Đức Phật, cảm giác như đèn được bật sáng trong đêm tối; như tiếng chuông chùa văng vẳng bên tai trong lúc mê man; như khi đang vùi đầu bên bàn sách bỗng nhiên ngẩng đầu trông thấy núi non trước mắt.