2/3/20

Sang Mùa

Nhặt lá vàng khô tiễn tiết Thu
Gởi theo mây gió ít sương mù
Gởi thêm chút nắng vàng hiu hắt
Và chút tâm tình, chút luyến lưu...

Khoác thêm chiếc áo lúc vào Đông
Manh áo che thân bớt lạnh lùng
Xin giữ cho lòng luôn ấm áp
Và còn ôm ấp những hoài mong

Cây cỏ đâm chồi đón gió Xuân
Xuân đi xuân đến biết bao lần
Ai tiếc ngày xuân không trở lại
Mai đào đang kết nụ ngoài sân!

Xuân Nhan
Cali, 31/01/2020

Họa đề:

Thu đông sướt mướt cũng qua đi
Anh đào nở thắm nhớ xuân thì.
Non xanh núi biếc trời Đà Lạt
Ngày nay vương vấn chẳng còn chi !
LĐT
Paris, 02/02/2020

nhớ Đồi 30 Tăng Nhơn Phú


-sLs-
Nằm ngủ trên cát nóng
Đầu chui vào bụi cây
Gió biếng lười lay động
Nắng đổ lửa ngập đầy

Ăn hết gà men cơm
Uống cạn bi đông nước
Châm lửa hút điếu thuốc
Thấy sảng khóai tâm hồn

1/27/20

CHUỘT - HÌNH TƯỢNG ĐỘC ĐÁO TRONG VĂN HỌC

Mười hai con giáp, chuột đứng hàng đầu. Kể cũng lạ?Hình dạng bé nhỏ xấu xí, phẩm cách hèn hạ đáng khinh, thế mà chuột được người xưa xếp trước cả những con vật uy mãnh như hổ, linh hiển như rồng. Đã thế, năm Tý – với biểu tượng con chuột, còn là năm đầu của một kỷ, chu kỳ 60 năm.



Muốn hiểu vì sao người xưa có quan niệm kỳ cục như vậy, phải lật chồng sách cũ tra cứu. Sách Nhĩ nhã, thiên Thích thiên ghi: Thái tuế tại tý viết khốn đốn. Xin chớ hấp tấp hiểu khốn đốn theo nghĩa đương đại, như khốn đốn là cuối tháng chạy quanh ứng tiền tiêu tạm! Phải tìm đến ngữ nguyên (sens étymologique) của nó: hỗn mang. Lại được thấy câu: Thiên khai ư tý, địa tịch ư sửu, nhân sinh ư dần. Thì ra, người xưa chọn chuột – giống vật sống lẫn lút chui rúc trong hang hốc, giữa tranh tối tranh sáng để biểu tượng cho thời kỳ đất trời hỗn mang, khi âm dương chưa định, tối sáng chưa phân.

buồn ly hương


**
Thức giấc nhìn đêm còn tối lắm
Buồn nằm thao thức, sáng mồng 2
Đã qua rồi tuổi xuân hồng thắm
Một thời sương gió bước dạn dày..

Ở đây đất khách nhìn xuân đến
Đào nở gió đông đến bao lần
Hình ảnh sắc mai vàng tươi thắm
Khó mờ phai nhạt, vẫn trong tâm...

1/25/20

Khai Bút Đầu Năm Canh Tý

Mùng Một Tết Ta, xin kính chúc quý anh chị một năm Canh Tý hoàn toàn như ý.


Khai Bút Đầu Năm
Canh Tý

Đã bốn mươi lăm Tết xứ người,
Ngày về sao vẫn tít mù khơi.
Thân mòn sức kiệt nhơi chờ chết,
Trí thiển tài sơ lết đợi thời.
Đất nước tả tơi, Tàu lấn chiếm,
Hành trang phù phiếm, Việt ăn chơi.
Quê hương hơn nửa đời xa cách,
Kỷ niệm từng đêm vách trống phơi.

Trần Văn Lương
Cali, Mùng Một Tết
Canh Tý 2020

Mồng Một Tết Nguyên Đán
Phút chốc gần qua một cuộc đời
Vui buồn sướng khổ những đầy vơi
Bình an sớm tối, thôi mơ ước
Tháng đến ngày đi, hết trông vời
Sáng đứng ngoài sân, trời vẫn đó
Chiều ngồi tựa cửa, nắng còn rơi
Đêm nằm hồn nhẹ trôi trên gối
Thức giấc đôi môi thoáng nụ cười

antrinh




Kính chúc qúy Anh Ch mùa Xuân tươi vui và Năm Mi vn s như ý.
Xin h
a bài thơ Khai Bút Đu Năm Canh Tý ca anh Lương.
-Anne





Xuân qunh qu
Nhà trng vườn không chng bóng người
Xuân v
hiu qunh ni bun khơi
Đâu ng
ngn gió lùa nông ni
Phn mng trôi theo nhng thế thi
Cánh nh
n chân tri xa tít tắp 
Còn ai tri k
đ rong chơi
Quê h
ương khut lp ngàn mây trng
S
ương nng mùa xưa tóc bc phơi

Yên Nhiê
n


Kiêng Mùng Một Tết, chờ sang hôm nay đã Mùng Hai, Ai Cơ mới dám thổ lộ đôi chút tâm tư “không mấy hào hứng nghênh xuân” của mình, nhân dịp kính họa bài Khai Bút Đầu Năm Canh Tý của anh Lương:

Chóng vánh làm sao mỗi kiếp người,
Con thuyền vô định vụt xa khơi...
Ai mơ lấp biển dời sông núi
Ta tập buông tay phủi thế thời.
Sự nghiệp cao vời, hằng tưởng thật!
Công danh chất ngất, thoắt như chơi!
Sau cơn bão lửa, trời mưa xuống
Trơ gốc tâm tư luống trải phơi...
           Ai Cơ
         Melbourne, Mùng Hai Tết

            Canh Tý 2020
Chớp mắt nhìn quanh, đã cuối đời
Tinh thần, sức lực cũng dần vơi
Hư danh hào nhoáng, không ham với
Ảo vọng cao xa, chẳng thiết vời
Chỉ muốn tình thâm hoài gắn bó
Và mong lệ nóng chớ tuôn rơi
Hẹn nhau sum họp năm nay nhé!
Tay sẽ trong tay, rộn rã cườiJ
Ai Cơ

Ý XUÂN

Đất , Trời lan tỏa ngát hương Xuân,
Giao hòa linh khí :Thiên, Địa, Nhân.
Thế gian  niên bách  sân,  si đọa,
Thiên quốc vĩnh hằng tịnh độ  ân.
Hơn kém cõi trần  đều    ảo,
Được thua  nhân thế  chỉ  phù vân.
Thanh tâm  an tịnh  lòng phơi phới,
Hồn  nhẹ  lên  cao  nhập hòa Xuân.

Hàn Sĩ Phan

Mừng Tết Nguyên Đán 

Bài họa theo các anh chị
Sáng mồng hai tết

Đã mấy xuân sang nơi xứ người
Nhớ về quê cũ xa trùng khơi
Nắng đẹp Sài Gòn nay đã hết
Hoa tươi Đà Lạt nhớ một thời
Đất nước ông cha thành đen đỏ
Cơ đồ tiên tổ hóa đồ chơi
Nhìn giọt sương rơi, chừng giọt lệ
Nghe cơn gió thoảng, ngỡ tiếng cười

Phong Châu

THÊM  XUÂN

Lại thêm cái Tết chốn quê người
Thế hệ ban đầu đã vắng khơi
Bạn hữu dần thưa thêm nhớ tiếc
Cháu con mong sẽ vượt qua thời
Lấy câu thi họa niềm vui mới
Mượn chữ duyên tình lựa thú chơi
Ai biết đêm xuân soi tóc trắng
Thở dài hiu hắt tấm lòng phơi

Locphuc.