7/29/21

Mạc Khốc - 莫 哭

Dạo:

Đừng thương khóc chuyện qua đường,
Hãy thương khóc một quê hương không còn.

I. Cóc cuối tuần Phú Lang Sa:

Ne Pleure Pas

Ne pleure pas quand le soleil,
Sa lueur enfin tarie, se cache.
Car demain, fidèle à sa tâche,
Reviendra ce disque vermeil.

Quand la lune un soir disparaît,
Ne pleure pas sa sombre absence.
Car bientôt, avec grande aisance,
Reparaîtra son bel attrait.

Quand le vent d'automne survient,
Dénuant l'arbre de son feuillage,
Ne pleure pas, car ce pillage
Finira plus vite qu'il vient.

Et quand ces beaux oiseaux s'en vont
Pour rejoindre un autre rivage,
Sache que ce n'est qu'un voyage.
Ne pleure pas, ils reviendront.

Mais quand l'ennemi t'a rendu
Exilé dans ta patrie même,
Pleure et pleure donc, le cœur blême,
Pour ce pays à jamais perdu.

Trần Văn Lương
Cali, 7/2021

II. Phỏng dịch thơ Việt:


Đừng Than Khóc

Đừng than khóc khi mặt trời khuất dạng,
Cuốn mang theo những giọt nắng úa tàn,
Vì ngày mai, khi sương sớm dần tan,
Sẽ lại thấy ánh hồng lan khắp chốn.

Mảnh trăng đó cũng có ngày ẩn trốn,
Đừng âu sầu, đừng chộn rộn khóc than,
Chỉ vài hôm, trăng sẽ lại an nhàn
Trở về giữa lối ngàn sao lấp lánh.

Khi ngọn gió thu vút qua lành lạnh,
Vặt rừng cây trụi lá, nhánh khô phơi,
Đừng khóc than, cảnh xơ xác tả tơi
Sẽ biến mất nhanh như thời mới đến.

Khi những cánh chim giã từ từng chuyến,
Để tìm về một bến đỗ xa xôi,
Đây chỉ là chia cách tạm mà thôi,
Đừng than khóc, chúng rồi quay trở lại.

Nhưng khi bị lũ giặc thù vô loại,
Bắt lưu đày trên dải đất yêu thương,
Hãy vắt tim, dốc hết lệ đoạn trường,
Khóc cho một quê hương không còn nữa.

Trần Văn Lương
Cali, 7/2021


III. Phỏng dịch thơ Tây Ban Nha: (endecasílabos)

No Te Lamentes

No te lamentes cuando el sol se pone,
Después de disipar su luz divina,
Porque mañana, fiel a su rutina,
De nuevo el disco celeste se expone.

Cuando se esconde la luna chiquilla,
No lamentes su corta y oscura ausencia,
Porque pronto, con gran aplomo y gracia,
Reaparecerá esta maravilla.

Cuando el viento glacial de otoño viene,
Al bosque de sus hojas despojando,
No te lamentes. Como está cambiando
El clima, pronto el botín se detiene.

Y cuando emigran las aves hermosas
A alguna costa cálida y amigable,
Sepa que es solo un viaje inevitable.
No te lamentes, volverán con rosas.

Pues si tu tierra natal es vendida
Y el enemigo te ha en ella exiliado,
Ve a lamentar, el corazón quebrado,
Tu patria ahora por siempre perdida.

Trần Văn Lương
Cali, 7/2021



IV. Phỏng dịch thơ Anh văn: (iambic pentameter)

Don't Cry

Don't cry, when at day's end, you see the sun
Collect his fading rays and sink away,
Because, as soon as looms a fresh new day,
This red and blazing disc resumes his run.

When suddenly the moon cannot be seen,
Don't cry for her short-lived retreat from view,
Because in time she will appear anew,
Displaying her old grace and charming sheen.

When that cold autumn wind arrives and strips
The trees of their last leaves and keeps them bare,
Don't cry, because it's just a little flare
Which ends as quickly as the weather flips.

And when these migrant birds begin to turn
To find a distant warm and friendly shore,
Remember, it's a trip, no less no more.
Don't cry, when spring appears, they will return.

However, when right in your native land
The devils exile you through threats and fears,
Then squeeze your heart for all your bloody tears
To mourn this lost forever fatherland.

Trần Văn Lương
Cali, 7/2021


V. Phỏng dịch thơ Latin: (dactylic hexameter) (*)

Noli Flere

Quando sol sub horizonte denique recedit
Et solaris scintilla lenta omnino evanescit,
Noli flere, quia cras cum suo modu operandi,
Statim in caelum illa caelestis stella resurgit.

Quando luna per aliquot noctes abolescit,
Noli flere illam absentiam temporariam,
Quia actutum amplifice denuo resurget,
Cum elegantia vetera et fulgore venusto.

Quando ventus autumni advenit derepente,
Et tota folia floresque in silva relegat,
Noli flere. Cum ver denique cambire coepit
Caelum, natura iterum vultum novum habebit.

Et quando aves, ut hoc frigus durum eludant,
Incipiunt migrare ad nova litora calda,
Noli flere. Hoc iter est solum temporarium.
Cum florescunt veris plantae, hilare revenient.

Sed si ab inimicis occupata est tua terra
Et in ea ipsa infeliciter factus es exul,
Cordis sanguinem in lacrimas convertere debes
Ut lamenteris amissum aeternum patriae hujus.

Trần Văn Lương
Cali, 7/2021




(*) Ghi chú:

Phân nhịp (scan) ra các pieds (dactyl: D, spondee: S)

như sau:

Quāndō| sōl sŭb hŏ|rīzōn|tē dē|nīquĕ rĕ|cēdit SDSSDS
Ēt sŏlă|rīs scīn|tīllā| lēnta‿ōm|nīno‿ĕvă|nēscit. DSSSDS
Nōlī| flērĕ, quĭ|ā crās| cūm sŭŏ| mōdu‿ŏpĕ|rāndi, SDSDDS
Stātim‿īn| cǣlum‿īl|lā cǣ|lēstīs |stēllă rĕ|sūrgit SSSSDS

Quāndō| lūnā| pēr ălĭ|quōt nōc|tēs ăbŏ|lēscit SSDSDS
Nōlī| flēre‿īl|lam‿ābsēn|tīām| tēmpŏră|rīam, SSSSDS
Quīā|⁔āctū|tum‿āmplĭfĭ|cē dē|nūŏ rĕ|sūrget, SSDSDS
Cum‿ēlē|gāntī|ā vĕtĕ|ra‿ēt fūl|gōrĕ vĕ|nūsto. SSDSDS

Quāndō| vēntūs| āutūm|ni‿ādvē|nīt dĕrĕ|pēnte, SSSSDS
Ēt tō|tā fŏlĭ|ā flō|rēsque‿īn| sīlvă rĕ|lēgat, SDSSDS
Nōlī| flērē|. Cūm vēr| dēnĭquĕ| cāmbĭrĕ| cœ̄pit SSSDDS
Cǣlūm|, nātū|rā⁔ĭtĕ|rūm vūl|tūm nŏvum‿hă|bēbit SSDSDS

Ēt quān|dō⁔ăvĕs|, ūt hōc| frīgūs| dūrŭm⁔ĕ|lūdant, SDSSDS
Īncĭpĭ|ūnt mī|grārē|⁔ād nŏvă| lītŏră| cālda, DSSDDS
Nōlī| flēre.‿Hŏc ĭ|tēr ēst| sōlūm| tēmpŏră|rīum. SDSSDS
Cūm flō|rēscūnt| vērīs| plāntae,‿hĭlă|rē rĕvĕ|nīent. SSSDDS

Sēd sī|⁔āb ĭnĭ|mīcīs| ōccŭpă|tāst tŭă| tērra SDSDDS
Ēt ĭn ĕa|‿īpsa‿īn|fēlī|cītēr| fāctŭs ĕs| ēxul, DSSSDS
Cōrdīs| sānguĭnĕm|⁔īn lăcrĭ|mās cōn|vērtĕrĕ| dēbes SDDSDS
Ūt lā|mēntĕrĭs| āmīs|sum‿ǣtēr|nūm pătrĭ|ae‿hūjus. SDSSDS

VI. Phỏng dịch thơ Hán:

莫 哭

若 見 太 陽 藏,
勸 君 莫 哭 喪,
明 天 它 復 返,
炯 炯 散 紅 光.

夜 長 月 沒 來,
莫 哭 莫 悲 哀,
不 久 銀 輪 出,
悠 悠 逛 九 陔.

秋 風 忽 不 平,
草 木 又 凋 零,
莫 哭 春 輝 至,
萋 萋 葉 再 生.

羣 鳥 漸 離 開,
避 寒 在 遠 涯.
莫 憂 愁 莫 哭,
時 到 眾 歸 來.

敵 已 抹 邊 疆,
流 亡 劫 難 長.
君 須 含 血 淚,
百 歲 泣 家 鄕.

陳 文 良


Âm Hán Việt:


Mạc Khốc


Nhược kiến thái dương tàng,
Khuyến quân mạc khốc tang,
Minh thiên tha phục phản,
Quýnh quýnh tán hồng quang.

Dạ trường, nguyệt một lai,
Mạc khốc, mạc bi ai,
Bất cửu, ngân luân xuất,
Du du cuống cửu cai.

Thu phong hốt bất bình,
Thảo mộc hựu điêu linh,
Mạc khốc, xuân huy chí,
Thê thê diệp tái sinh.

Quần điểu tiệm ly khai,
Tỵ hàn tại viễn nhai.
Mạc ưu sầu, mạc khốc,
Thời đáo, chúng quy lai.

Địch dĩ mạt biên cương,
Lưu vong kiếp nạn trường.
Quân tu hàm huyết lệ,
Bách tuế khấp gia hương.

Trần Văn Lương
Cali, 7/2021

Nghĩa:

Nếu thấy mặt trời ẩn,
Khuyên người đừng khóc hay ai điếu,
Ngày mai mặt trời trở lại,
Ánh sáng hồng tỏa ra rực rỡ.

Đêm dài, mặt trăng không đến,
Xin đừng khóc, đừng buồn khổ,
Chẳng bao lâu thì bánh xe màu bạc sẽ xuất hiện,
Thong dong dạo khắp chín tầng trời.

Gió thu chợt nổi giận,
Cỏ cây héo úa tàn tạ,
Xin đừng khóc, khi nắng xuân đến,
Lá cây sống lại tốt tươi.

Bầy chim dần dần bỏ đi,
Trốn lạnh nơi bến bờ xa.
Đừng lo buồn, đừng khóc,
Ngày giờ tới, đám đông sẽ quay lại.

(Nhưng khi) kẻ thù xóa hết biên cương,
Kiếp nạn lưu vong dài.
(Thì) xin người hãy ngậm lệ máu,
Trăm năm thương khóc quê nhà.

7/19/21

Mộ Gió

Nguyễn Ngọc Tư

Hồi ấy chị lên mười ba, em nhỏ hơn hai tuổi.

Mười bảy tháng Mười năm đó, ba má đi đám giỗ, để hai chị em lại nhà. Lúc xách cặp chèo ra cửa má ngoái lại dặn chị :

– Ở nhà coi chừng em…

Chị dạ. Má rải lời dặn dò nằm lển nghển khắp nơi. Chị ngó ngoài sân thấy “Coi chừng ông trời chuyển mưa thì đem củi vô nhà“ và ”Đóng cái cổng rào lại” đứng dựa hàng bông lồng đèn kêu cọt kẹt, bước vô nhà vấp “Lấy chổi rơm quét mạng nhện trên bàn thờ” và “Nhà hết gạo rồi, con lội bộ lại đằng tiệm mua nấu đỡ” thì nằm nép trong góc bếp. Ở sàn lãn gió thổi xập xòe làm “Còn mấy con cá rô đem kho tiêu” đập đuôi xao xác vách thùng.

7/16/21

THƯƠNG QUÁ SÀI GÒN ƠI !


THƯƠNG QUÁ SÀI GÒN ƠI !
THƯ KÊU GỌI CỦA ĐỨC CHA GIUSE NGUYỄN CHÍ LINH
CHỦ TỊCH HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC
GỬI ĐỒNG BÀO CÔNG GIÁO VIỆT NAM

Toà Giám mục Huế, ngày 09/07/2021
Kính thưa Quý Đức Hồng Y, Quý Đức Cha và mọi thành phần Dân Chúa Việt Nam.
Thành phố Hồ Chí Minh đã trở thành ổ dịch lớn nhất nước với hàng ngàn ca nhiễm mỗi ngày. Thủ Tướng chính phủ đã ban hành chỉ thị 16, đặt thành Phố Hồ Chí Minh trong tình trạng giãn cách toàn xã hội trong vòng 15 ngày kể từ 00g00 ngày 09/07/2021. Phải quyết liệt như thế may ra có thể kìm hãm được phần nào thảm hoạ đang hung hãn lan tràn. Nhưng đây lại là một tình huống tiềm ẩn nhiều rủi ro khôn lường.
Chưa bao giờ, kể cả thời chiến tranh, thành phố đã trải qua những ngày thử thách bức bách như hôm nay. Muôn vàn thảm kịch đang diễn ra mỗi lúc một nghiêm trọng: lây nhiễm cộng đồng, bệnh viện quá tải, y sỹ, nhân viên y tế kiệt lực, đội phòng chống căng thẳng, sản xuất ngưng trệ, lưu thông hạn chế, vật giá leo thang… Thành phố đã từng mệnh danh là “hòn ngọc Viễn Đông”, là “đầu tầu kinh tế” đang lâm nguy, đang thiếu nhân sự, đang thiếu gạo, thiếu rau, thiếu tiền, thiếu thuốc và thiếu cả tương lai….Hàng vạn cụ già và trẻ em bán vé số, trà đá, hàng rong, taxi, xe ôm sẽ lấy gì ăn nếu không được ra đường trong những ngày tới đây ? Công nhân xí nghiệp đào đâu ra tiền nếu một mai nhà máy giảm biên chế hoặc đóng cửa ?
Anh chị em hãy nhớ lại: chính người dân Sài Gòn hôm nay đang khốn khó, đã từng vội vã lên đường mỗi khi nghe tin đồng bào mình đây đó lâm cơn hoạn nạn…Các tỉnh miền trung, qua trận bão lũ năm 2020, vẫn còn ghi lại dấu chân người Sài Gòn khắp hang cùng ngõ hẻm. Trái tim Việt Nam lúc nào cũng thì thào: một miếng khi đói bằng một gói khi no; nhiễu điều phủ lấy giá gương; người trong một nước hãy thương nhau cùng. Lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều.
Hơn bao giờ hết, tôi kêu gọi đồng bào trong nước hãy hướng nhìn về thành phố đáng yêu này, nơi đã từng là trung tâm tình thương trước khi trở thành ổ dịch. Tôi kêu gọi bà con hải ngoại hãy nhớ đến khung trời kỷ niệm đã một thời vang vọng câu hát “Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi”. Tôi kêu gọi tín hữu Công giáo, mọi thành phần Dân Chúa, các giáo phận, dòng tu, giáo xứ, tổ chức từ thiện, Bác ái – Caritas, đoàn thể, ngành giới, nhóm thân hữu hãy coi đây là cơ hội thực thi bác ái theo Lời Chúa dạy. Tôi kêu gọi các tổ chức truyền thông và cộng đồng mạng hãy mau mắn chuyển tải thông tin này đến mọi địa chỉ quen biết. Hãy khẩn cấp ra tay. Hãy làm tất cả những gì có thể làm được để ứng cứu đồng bào ruột thịt của chúng ta đang vật lộn với thực tế đầy nông nỗi. Chúng ta hãy im lặng để nghe lại lời vàng ngọc này của Chúa Giêsu: “Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho đi nhưng không” (Mt 10,8b)
Một cách cụ thể, mỗi giáo phận hoặc mỗi cụm cộng đoàn, đặc biệt là các cấp Caritas, hãy khẩn trương lập một đường dây nóng, một địa chỉ để tập trung phẩm vật và tiền cứu trợ trong khu vực. Các nhu yếu phẩm Sài Gòn đang cần là rau quả, nông phẩm, lương khô, thiết bị phòng chống dịch (khẩu trang, nước kháng khuẩn, máy thở, bình ôxy, bộ xét nghiệm nhanh). Ngoài lương thực, đồng bào thành phố cũng cần hổ trợ tài chánh cho người nghèo, vô gia cư, vỉa hè, khám chữa bệnh v.v…
Tại Thành phố Hồ Chí Minh, nơi tiếp nhận hàng cứu trợ là: Văn Phòng Hội đồng Giám mục, tại số 72/12 Trần Quốc Toản, phường 8, quận 3. Xin liên hệ với Linh mục Giuse Đào Nguyên Vũ qua đường dây nóng số 0904.241.160. Sau khi nhận, Văn phòng này sẽ chịu trách nhiệm phân phối hàng và tiền đến từ các tỉnh. Văn phòng cũng sẽ liên hệ với các cơ quan chức năng để giúp làm thủ tục vận chuyển hàng hoá vào thành phố. Tài khoản: Văn phòng Hội đồng Giám mục Việt Nam, VNĐ số 0602.5831.4789; USD số 0602.5831.7699; ngân hàng Sacombank – chi nhánh Gò Vấp.
Không biết khủng hoảng hiện nay sẽ kéo dài bao lâu, sẽ diễn biến như thế nào. Nhưng đối với tín hữu Kitô, đây là một dấu chỉ thời đại đòi chúng ta phải tỉnh thức để nhận ra Thánh Ý Thiên Chúa. Đại dịch tàn phá, nhưng chúng ta, cùng với đồng bào Việt Nam khắp nơi, trong nước cũng như hải ngoại sẽ xây dựng một thành phố mới và một hệ thống xa lộ mới bằng vật liệu tình thương.
Đức Thánh Cha Phanxicô đã chỉ thị lấy năm 2021 làm năm tôn vinh Thánh Giuse. Chúng ta cầu nguyện cho Vị cha chung của chúng ta (đang tĩnh dưỡng tại bệnh viện Gemelli sau phẫu thuật đại tràng) sớm bình phục, nhất là cùng với ngài, chúng ta phó thác nhân loại và dân tộc vào đôi tay phù trợ của Thánh Cả Giuse.
Thay mặt Hội đồng Giám mục Việt Nam, tôi cầu chúc mọi người được bằng an vượt qua đại dịch.
Thân ái và trân trọng kính chào.
Đã ký và đóng dấu
+ Giuse NGUYỄN CHÍ LINH
Tổng Giám mục Huế
Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam

Tấm vạc giường

Tiểu Tử

Hồi đó, tôi làm mướn cho ông Cả Bảy. Mấy ngày đầu, ngày nào cũng chèo xuồng qua bên kia sông để giữ ruộng cho ổng. Hồi ổng kêu tôi làm việc cho ổng, ổng nói : « Hổng có gì, nhưng có mặt mầy ở bển tụi nó không giám phá lúa ! ». Ổng nói ‘ phá’ để tránh nói ‘ ăn cắp’ nghe…nặng lỗ tai !

Mà thiệt ! Công việc hổng có gì gọi là nặng nhọc. Tôi treo võng giữa hai cây gáo lớn cạnh bờ sông, rồi nằm tòn ten trên đó ca tới ca lui mấy câu vọng cổ, lâu lâu trèo lên cây gáo ngồi nhìn ruộng lúa minh mông kéo dài tới rừng tràm nằm phía trong xa, xa cỡ đôi ba dậm hú. Đó là chiều sâu. Còn chiều ngang là nằm dài theo con sông Cái, có con rạch No làm ranh phía trên, chỗ tôi treo cái võng, và con rạch Bù Xu làm ranh phía dưới. Từ rạch No muốn nhìn thấy rõ rạch Bù Xu phải xè bàn tay đưa lên ngang mày che bớt ánh sáng ! Nói như vậy, để thấy ruộng ông Cả Bảy lớn biết ngần nào…

Lần đầu tiên đi với ông Cả Bảy qua ruộng để ‘ nhận việc ’, thấy minh mông thiên địa như vậy, tôi hết hồn, nói :

- Trời đất ! Mút chỉ như vậy, mình con coi sao thấu !

Ông Cả Bảy cười khì khì :

- Tao chỉ cần mầy qua bển cho có mặt hằng ngày chớ đâu có biểu mầy đi đánh lộn với tụi lưu manh đâu ! Cái lũ đó hể thấy có người canh ruộng là tụi nó rút đi chỗ khác hè !

Ngừng một chút để suy nghĩ rồi ổng nói :

- Tàm tạm vài bữa rồi tao cho đám thằng Hai Lưa ở trại hòm qua cất cho mầy cái chòi nhỏ có tháp canh cao phía trên, để có chỗ cho mầy đụt mưa đụt nắng.

7/14/21

Cáo Phó - Huỳnh Trung Trực


 

5 châu 4 biển

TIỄN BIỆT BẠN HIỀN - HUỲNH TRUNG TRỰC

Hàn Sĩ Phan

TIỄN BIỆT BẠN HIỀN 

Giữa mùa hè mây mù ảm đạm,
Trời cũng buồn tiễn Bạn ra đi !
Đời người sinh ký, tử quy,
Mới sum họp đó, chia ly mấy hồi !

Ngày mất Nước mây trôi, bèo giạt,
Duyên Thụ Nhân lại gặp xứ người,
Dẫu rằng người ở một nơi,
Diễn đàn trao đổi ngỏ lời thân thương.

Nay Bạn đã lên đường miên viễn,
Chẳng tơ vương lưu luyến hồng trần,
Giã từ một kiếp phù vân,
Thảnh thơi về chốn vĩnh hằng thiên thu.

Giây phút cuối cho dù chẳng gặp,
Tin Bạn đi khiến mắt cay cay.
Thụ Nhân giữ chút tình nầy,
Rồi đây cũng sẽ có ngày gặp nhau.

Đốt nén nhang cúi đầu khấn nguyện,
Thắp ngọn nến hòa quyện khói hương.
Tiễn đưa Trung Trực lên đường
Cố cầm giọt lệ tiếc thương Bạn hiền.

+++++

Vĩnh biệt Huỳnh Trung Trực

Sống trải lòng ra đi thanh thản
Trước sau sau trước rồi đến hạn
Giã biệt anh người bạn đồng song
Hẹn một ngày nơi cõi vĩnh hằng

Võ Thành Xuân (13-7-2021)


++++++

Lời Nguyện Cầu Cho Bạn
(Kính tặng hương linh anh Huỳnh Trung Trực)

Thôi anh hãy bình tâm, đừng trăn trở
Giũ bụi trần, phủi sạch nỗi âu lo
Dù đường đời có lắm nẻo quanh co
Người ở lại sẽ chu toàn cho bạn

Xin cầu nguyện cho anh nhiều thanh thản
Hãy nhẹ nhàng về tiên cảnh tiêu dao
Chốn dương gian rối loạn biết dường nào
Xin từ biệt, thôi cũng đừng lưu luyến!


Tôi vẫn nhớ và âm thầm đưa tiễn
Người bạn hiền vừa cất bước ra đi
Tình đồng môn mình sẽ mãi khắc ghi
Nén hương thắp, hẹn một ngày tái ngộ.

Thành kính phân ưu cùng chị Minh-Lý, cháu Đà Giang và tang quyến.

Nhan Ánh-Xuân - Nguyễn Đình Cận

13-07-2021.

++++++

Tiễn biệt

Mây xanh rồi cũng tan tành
Mùa đông tuyết trắng cũng đành cuốn trôi
Hoa xuân héo hắt rã rời
Trăng tròn rồi khuyết cuộc đời phôi pha.

Paris. 14/07/2021
LĐT
(Chuyển dịch : Vân tán tuyết tan hoa tàn nguyệt khuyết)

7/13/21

CHIA SẺ NỖI NIỀM.

Đọc hai bài thơ “Nghĩa tình chia cắt”, “Mơ ước cuối đời
của Thy Lan Thảo (cũng là Nguyễn Kỳ Sơn) bạn đồng đội
Tiểu đoàn 50/CTCT trước năm 75, tôi cảm thấy bùi ngùi…
Xin chia sẻ chút nỗi niềm với Bạn hiền chiến hữu !

HÀN SĨ PHAN


CHIA SẺ NỖI NIỀM.

Đọc những vần thơ của bạn hiền,
Mối sầu chung trộn với tình riêng.
Nỗi buồn vong quốc chưa phai nhạt,
Vĩnh biệt hiền thê tiếp muộn phiền !

Thuở ấy buông gươm nghẹn tủi hờn,
Chí trai chưa trọn nợ giang sơn.
Tháng năm lưu lạc đời viễn xứ,
Giấc mơ quang phục vẫn chập chờn.

Nhớ ngày tháng cũ thật xa xôi,
Cùng chung đơn vị, Bạn và Tôi :
Chén tạc, chén thù sau công tác,
Ly đầy, ly cạn chẳng hết lời.

Rồi cơn Quốc biến, mộng dập vùi…
Đọa đày, tù tội tắt niềm vui.
Tháng năm ly biệt : sầu viễn xứ,
Hoài niệm ngày xưa: chút ngậm ngùi.

Mối hờn vong quốc chẳng phôi pha,
Nhẩm câu thơ cũ thấy xót xa :
“Nhớ Nước đau lòng con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia”.

Đất khách bên nhau dựng lại đời,
Phu thê chia sẻ những buồn vui.
Nào ngờ miên viễn sầu ly biệt,
Phúc phần chưa hưởng đã chia phôi !

Cuối đời nhìn lại tháng ngày qua,
Ưu tư nợ Nước với tình nhà.
Biết tỏ cùng ai : người tri kỷ ?
Hay vẫn một mình TA với TA.

7/10/21

Thật Giả - 真 假

Dạo:

Nhìn gương ta lại thấy ta,
Băn khoăn tự hỏi ai là thật đây!
Cóc cuối tuần:

真 假

偶 見 鏡 中 人,
十 分 像 我 身.
茫 然 心 苦 慮,
誰 假 與 誰 真?

陳 文 良

Âm Hán Việt:

Chân Giả

Ngẫu kiến kính trung nhân,
Thập phần tượng ngã thân.
Mang nhiên tâm khổ lự,
Thùy giả dữ thùy chân?

Trần Văn Lương

Dịch nghĩa:

Thật Giả

Tình cờ thấy người trong gương,
Hoàn toàn giống mình.
Lòng mờ mịt buồn rầu lo nghĩ,
Ai là thật và ai là giả?

Phỏng dịch thơ:

Thật Giả


Trong gương hiện lão già,
Chẳng lẽ chính là ta.
Ai thật và ai giả,
Ải này há dễ qua?

Trần Văn Lương
Cali, 7/2021


Lời than của Phi Dã Thiền Sư:


Trước gương người nhăn mặt nhíu mày, 
trong gương người cũng nhíu mày nhăn mặt.

Thử nói xem, đó là người đứng trước gương nhìn người ở trong gương, hay là người ở trong
gương nhìn người đứng trước gương?

Nếu không có người đứng trước gương thì chẳng có người ở trong gương.

Và nếu không có người ở trong gương thì cũng chẳng có người đứng trước gương.

Thế thì cả hai đều thật ư? Cả hai đều giả ư? Hay là một thật, một giả? Nếu thế thì ai thật, ai giả?

Làm sao phân biện đây?
Tuy nhiên, thật cũng thế, mà giả cũng thế!
So đo mãi thì đến ngày nào mới minh bạch được. (*)
Than ôi, lại vướng vào khẩu nghiệp!
Lão tăng tội lỗi!

Ghi chú:
(*) Tín Tâm Minh của tam tổ Tăng Xán:

Âm:

"

Chí đạo vô nan,
Duy hiềm giản trạch,
Đãn mạc tắng ái,
Đỗng nhiên minh bạch.
...

"

Nghĩa:

Đạo lớn không có gì khó,
Miễn đừng so đo chọn lựa,
Chỉ cần không yêu ghét,
Thì tự nhiên sáng rõ.

7/9/21

vẫn tình thương nhớ

Buồn rớt rơi vương đầy trên lối
Chân đi chầm chậm bước e dè
Im lặng từ lâu không nghe nói
Em ra đi em sẽ trở về…!?

Mây cuối chân trời sắc xám đen
Thời gian có thể để lòng quen
Không còn thương nhớ thôi vương vấn
Gom hết tình em cất giữ riêng…

Hình như rất khó mơ như ý
Mái tóc em yêu ánh mắt buồn
Ẩn hiện vướng chân từng giây phút
Trĩu nặng hồn mê lưu luyến thương…

Đêm tân hôn em cười duyên dáng
Mắt chứa chan âu yếm đậm tình
Lệ ướt mi đưa tay vuốt mắt
Cảnh đời tương phản khắc đậm hình…

Trời tháng 5 nỗi buồn tháng 5
Tháng tư tháng 6 vẫn âm thầm
Mới đây 7 tháng rồi em nhỉ
Anh vẫn mắt buồn ngó xa xăm…

Em ở đâu? Trời xa vô định
Lòng em còn có nhớ có thương
Mấy tháng em nằm im mê thiếp
Anh luôn lẩn quẩn cạnh bên giường…

Thương quá cầm tay hôn tha thiết
Bàn tay xanh mướt nổi gân xương
Anh vuốt tóc em thưa còi cọc
Áp má ôm em thương thật thương

Bây giờ buồn nhớ ngồi im lặng
Trước bàn thờ nhang khói quyện bay
Trìu thương mắt anh nhìn đôi mắt
Em cõi nào có biết có hay…

Tình với em đủ đầy trọn vẹn
Mất em rồi tha thiết nhớ em …


thylanthảo
2-5-21



lẻ bước lạnh lòng

Mây có lúc im buồn bất động
Khoảng trời xanh lặng lẽ bao la
Gió vẫn thổi len vào khoảng trống
Cuối chân trời tầm với thật xa…

Mây lay động chiều về thật chậm
Nắng cuối ngày le lói luyến lưu
Nỗi cô đơn len hồn gậm nhấm
Dáng em thương ẩn khuất sa mù…

Có đôi chim bên nhau về tổ
Thẳng cánh bay ríu rít lời trao
Đừng nhìn thấy lòng không gợn nhớ
Tình bên nhau thuở ấy ngọt ngào…

Đêm tân hôn ấm lòng gần gũi
Mình quen nhau duyên kiếp tình cờ
Mai mối vừa xong là lễ cưới
Tình bất ngờ mở một trang thơ…

Đêm từng đêm tình nồng êm ấm
Kể cho nhau câu chuyện của lòng
Hiểu được nhau đậm tình duyên thắm
Nghĩa phu thê tha thiết ấm nồng…

Mây với gió trời cao xa thẳm
Luôn bên nhau đùa giỡn nổi trôi
Ngày tháng cạnh kề tình sâu đậm
Không bao giờ nghĩ chuyện chia phôi

Chiều không mưa chiều thường vắng vẻ
Thơ thẩn quanh vườn nắng hoàng hôn
Thèm được nghe tiếng xưa thỏ thẻ
Tay trong tay ấm áp tình nồng…

Em bây giờ hẳn là đã hiểu
Anh mất em thương nhớ vô cùng
Sống lặng lẽ lòng luôn nặng trĩu
Hồn bơ vơ lạc nẻo hư không …

thylanthảo
8-4-21

mỏng mờ duyên số

Sóng vẫn xuôi dòng êm ả trôi
Xuyên rừng xẻ núi vượt qua đồi
Dòng không mãi mãi xuyên đường thẳng
Mà uốn cong lượn khúc theo đời…


Vẫn bước con đường ta đang bước
Buồn vui tự mãn cuối đường cùng.
Ta bước cạnh kề bên vận nước
Có bao giờ được thỏa ý không ?

Đâu phải lúc nào mong quyết ý
Cũng đều may mã đáo thành công
Tay gom tất cả bao phiền muộn
Bước cuối đường thấm nặng trĩu lòng…

Sống trong tù đêm ngày đói khổ
Bệnh nằm sát chiếu chẳng thuốc thang
Ước mơ trái đất nầy tan vỡ
Vạn vật sinh linh nát rụi tàn …

Anh nói với em lời chân thật
Tâm tình phát xuất tự đáy lòng
Bước cô đơn lãng hồn ngây ngất
Say mơ thương nhớ dáng xuân hồng…

Nỗi lòng trải tỏ ra như thế
Có trễ, muộn màng không, hỏi em?
Thỏa được lòng minh e rất khó
Làm sao hòa được nhịp đôi tim ?!

Một quãng đường dài anh đã bước
Vui buồn sướng khổ tự do trời
Anh có cùng em chung bước cuối
Phải chờ phải đợi chữ duyên thôi …

Xa nhau mà vẫn chung tâm dạ
Hạnh phúc cuối đời thật đó em …

thylanthảo

Thế giới loài người vào năm 2010 (phần 3/3)

7/4/21

Đi dạo buổi sáng đầu hè

 Gửi các bạn hình ảnh "bên kia dòng nước -  在水一方" nhân  đi dạo buổi sáng bên bờ hồ:

TL Kim


*** Cảnh rất đẹp, nên thơ;  nước lặng như tờ, không gợn sóng... một ngôi đình "thoát tục" yên tĩnh sừng sững bên bờ hồ như một nơi thần tiên bất nhiễm bụi trần thế.

Anh K. dẫn lời: "bên kia dòng nước -  在水一方" khiến tôi nghĩ tới ca từ mỹ lệ của nữ văn sĩ Quỳnh Dao:

                        

 Tại thủy nhất phương (在水一方)

Lục thảo thương thương, bạch lộ mang mang     (綠草 蒼蒼, 白霧 茫茫)

Hữu vị giai nhân, tại thủy nhất phương                 (有位 佳人, 在水 一方)

Tạm dịch:

Cỏ xanh mơn mởn như tơ,

sương hơi mờ mịt khuất bờ.

Sóng nước mây mù cỏ non xanh.

Có nàng thiếu nữ chơ vơ bên dòng.


*** Email TL Kim gửi anh Trường xin góp ý diễn nôm lục-bát:


Cỏ xanh , sương trắng khuất bờ ,

Ai người con gái hững hờ bên tê ?.


*** Hi anh Kim, 


Tôi thích câu,

"Ai người con gái hững hờ bên tê ?"

Phải chăng là,

người tê dáng ngọc, lênh đênh bể nào? (秋水伊人, 緣歸何處?)



Ca từ "Tại thủy nhất phương" (在水一方) của Quỳnh Dao là dẫn ý từ "Kiêm Gia" (蒹 葭) trong Thi Kinh, kiêm gia (cổ ngữ) tức là vi lô (蘆葦), cũng gọi là cỏ lau, cỏ liêm.(*)

“Kiêm gia thương thương (蒹 葭 蒼 蒼),
Bạch lộ vi sương (白 露 為 霜),
Sở vị y nhân (所 謂 伊 人),
Tại thuỷ nhất phương (在 水 一 方).”

Kiến hiền tư tề –Thấy bậc hiền tài, mình cũng muốn như họ. Tôi cũng xin góp vui 4 câu lục bát :

“Bờ lau bụi lách xanh xanh,
La đà hạt móc, đã thành sương hơi,
Người mà đang nói hiện thời,
Ở về vùng nước cách vời một phương.”

Trường


Hồi thập niên 70, thời học sinh thong dong thích xem điện ảnh, phim như " Mùa thu lá bay",  "Hoàng hôn cuối cùng",  "Ngọn cỏ ven sông"..... như chừng mới đây!

Giai nhân bên dòng lúc ấy là: Lâm Thanh Hà, Hồ Nhân Mộng, Lâm Phụng Kiều, Lưu Tuyết Hoa.....

Cuộc đời thương hải tang điền, giai nhân giờ đây là: Khổng Tử, Mạnh Tử, Lão Tử, Trang tử.....

Vài tuần trước, một hôm ngồi bên song cửa nhìn trời nhìn mây, mình bỗng lơ lửng như trở về quê xưa, ngộ bạn hiền, bên tách chè xanh, ôn chuyện đời..... rồi sực tỉnh, đăm chiêu một hồi, viết bài kệ Trung Văn:


一水在天涯 ( Dòng Nước Viễn Xứ )


寒江提篙在手

把船放到河之洲

河之洲, 誰家燈火照夜路

一輪明月伴深秋

身如不繫之舟

隨風飄到天盡頭

天盡頭明月清風任君取

笑看天下古今愁


Tạm dịch


              Dòng Nước Viễn Xứ 

Thuyền theo con nước đến phương xa

Đèn ai thấp thoáng bóng chiều tà

Trăng sáng vằng vặc trên đỉnh núi

Tâm tư phẳng lặng trong lòng ta

Cư trần bất nhiễm bụi trần thế

Khí phách hồn nhiên khắp sơn hà

Minh nguyệt thanh phong riêng một cõi

Tiếu nhìn thiên hạ cảnh ta bà


Chúc các bạn trung tuần vui vẻ, mọi sự như ý

Trường.


+++++

NV Thành:

Cám ơn Anh Kim và Anh Trường chia sẻ cảnh đẹp và văn thơ, xin chia vui cùng các bạn bài cảm hứng buổi sáng :


蝶飛鳥鳴在後園
清晨咖啡來觀賞
何必到處去尋找
原來美景在眼前

Bướm bay chim hót ngay sau vườn
Ăn sáng nhìn cảnh quá dễ thương
Đi khắp mọi nơi tìm cảnh đẹp
Nào ngờ trước mắt là thiên đường.


+++++

XC

Xin cám ơn các anh: Kim , Trường, Thành đã chia sẻ ảnh đẹp , thơ hay , nhiều ý nghĩa .
- hồ nước phẳng lặng , công viên yên tịnh.

-Anh Trường có hai câu rất chí lý :
“ Cuộc đời thương hải tang điền,
giai nhân giờ đây là: Khổng Tử, Mạnh Tử, Lão Tử, Trang tử.....”

- Anh Thành chân thành chia sẻ quan điểm :

Đi khắp mọi nơi tìm cảnh đẹp
Nào ngờ trước mắt là thiên đường” .

xc

+++++



Bạn SH Thạch từ phương xa Úc châu cũng tán thưởng anh LT Trường:

超然物外,好詩!(Siêu nhiên vật ngoại, hảo thi!)



********


(*) 秦風·蒹葭 Tần Phong . Kiêm Gia. Thể loại: Tứ ngôn thi (四言诗), thơ 4 chữ, Trứ tác vào thời Xuân Thu trong Kinh Thi. Tác gia: Vô danh thị.


Nguyên văn:


秦風·蒹葭 (Trích)

蒹葭蒼蒼,白露為霜。Kiêm gia thương thương, bạch lộ vi sương.
所謂伊人,在水一方。
Sở vị y nhân, tại thuỷ nhất phương.....
.....

Ảnh Internet

______________________
Nghe đọc truyện: 
Link: Bên dòng nước 
(在水一方)

Lau lách bạc phơ, chơ vơ sương móc.
Y nhân dáng ngọc, lênh đênh bể nào.
........
(Bản dịch: Trần Vũ Thảo Linh. Nguồn: Thi Viện)