5/12/07

Ở cuối hai con đường

(Một câu chuyện hoàn toàn có thật. Tác giả xin được kể lại
nhân dịp 30 năm từ ngày miền Nam thất thủ)
Phạm Tín An Ninh

Những năm "cải tạo" ở miền Bắc, tôi được chuyển đi khá nhiều trại. Từ Lào Cai, xuống Hoàng Liên Sơn, rồi Nghệ Tĩnh. Khi mới đến Hoàng Liên Sơn, tôi được đưa đến trại Hang Dơi, nằm sâu trong núi. Đây là một vùng sơn lâm chướng khí, nên chỉ mới gần hai năm mà tôi đã có hơn 20 người bạn tù nằm lại vĩnh viễn ở dưới sườn đồi.

4/20/07

Mẹ tôi

Mẹ tôi
Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.

36 giờ phép

Không hiểu có phải vì đã vào nề nếp từ cái thuở tiểu muội của tôi mỗi lần từ Saigon đến trường Bộ Binh Thủ Đức đều mang theo một công văn của Bộ triệu hồi huynh trưởng hắc ám đang thụ huấn quân sự tại đây, mà từ ngày vị tiểu muội này về làm dâu của ba má tôi, mỗi lần muốn đi đâu, sư huynh cũng đều phải có phép của ... tiểu muội.

3/27/07

Tình Ca II

Tình Ca II

Ngày đất nước còn đôi bờ cách biệt
súng-đạn-hận thù ... điệp khúc mấy mươi năm
thánh-thiện sao lời cầu kinh của mẹ
chắp tay giữa trời - mẹ khấn nguyện thành tâm.

Tiếng Sóng

Tiếng Sóng
CHO TRƯỜNG MẸ VÀ ... NGƯỜI TÌNH

Khi giữa phố đông người,
chợt nghe mùi khói thuốc xưa quen thuộc
em quay quắt tìm -- tưởng anh vẫn đâu đây!
đã 2000 ngày -- từ bên kia bờ vực thẳm
em gọi anh hoài -- mà anh đâu hay!?

Tinh Ca I

Tinh Ca

Người về dưới một vầng trăng xanh,
hành lý đôi tờ thư mong-manh
bạn đường dăm hàng mây trắng mỏng
và điếu thuốc tàn trong đêm thanh.