9/15/23

Em Bước Vào Thu

 

Em bước vào Thu, như vào mộng,
Cây lá chung quanh, một sắc vàng.
Nắng vẫn chờ em ngoài cửa động,
Sao chân ngập ngừng… em hoang mang?

Em bước vào Thu, chiều hư ảo,
Thảm cỏ nằm, tương tư mầu xanh.
Khu vườn nhớ mùi hương thạch thảo,
Chiếc lá đầu cành, rơi rất nhanh!


Em vào Thu, giẫm trên xác lá,
Có nghe vụn vỡ, tiếng giòn tan!
Âm thầm chịu đau thương tàn tạ,
Làm sao em biết, lá thở than?

Em bước vào Thu, rừng nức nở,
Thoảng nghe tiếng chim kêu lạc đàn!
Trong chòm lá, nai vàng bỡ ngỡ…
Đầu cành mắt lệ, giọt sương tan!

Em bước vào Thu, trăng sắp rụng,
Thời gian đậu trên cánh phong lan.
Như mây phù du… Em sao biết
Thu vừa đến, là Thu sắp tàn!

Em vào Thu nghe gió thở dài.
Vàng Thu rực rỡ, để tàn phai!
Ngọn đèn bừng sáng, khi gần tắt,
Còn gì lưu luyến để ngày mai! (?)

 

 Trần Quốc Bảo

                 Richmond, Virginia

9/14/23

Alibaba ra mắt mô hình AI Tongyi Qianwen *

Tracy Qu (Thượng Hải), ngày 13.09.2023 SCMP

Alibaba ra mắt mô hình AI (Artificial intelligence) Tongyi Qianwen ra công chúng để cạnh tranh với Baidu, Tencent và các công ty công nghệ lớn khác của Trung Quốc.

    Tập đoàn Alibaba đã công bố mô hình ngôn ngữ lớn (LLM large language model), Tongyi Qianwen, sẽ được tích hợp trên các chức năng kinh doanh của Alibaba. Theo tuyên bố của công ty, khách hàng cũng sẽ được cấp quyền truy cập vào chương trình song ngữ này, có khả năng sử dụng tiếng Anh và tiếng Trung.

  • Logo Tongyi Qianwen nhìn thấy trên màn hình điện thoại thông minh. Ảnh: Shutterstock

  • Đơn vị điện toán đám mây của Tập đoàn Alibaba Group đã ra mắt công chúng mô hình ngôn ngữ lớn (LLM = large language model)Tongyi Qianwen, sau một loạt động thái tương tự của các công ty công nghệ địa phương khác đã nhận được sự chấp thuận của chính phủ để triển khai các dịch vụ thương mại giống ChatGPT .


  • Trong một bài báo đăng trên WeChat hôm thứ Tư, Tập đoàn Alibaba cho biết họ nhằm mục đích “để mọi người bình thường và doanh nghiệp được hưởng lợi từ LLM”, công nghệ làm nền tảng cho các chatbot trí tuệ nhân tạo (AI) tiên tiến như ChatGPT của OpenAI. Alibaba Cloud đã bắt đầu thử nghiệm beta Tongyi Qianwen vào tháng 4. Kể từ đó, Alibaba Cloud đã hợp tác với các đơn vị khác của Alibaba, chẳng hạn như nền tảng thương mại điện tử Taobao và công cụ truyền thông công việc DingTalk, cũng như các công ty bên ngoài như thương hiệu điện thoại thông minh Oppo, để đào tạo LLM của riêng họ hoặc phát triển ứng dụng dựa trên Tongyi Qianwen, Alibaba Cloud cho biết.

    Chính phủ Trung Quốc vào cuối tháng 8 đã dỡ bỏ sự kiểm soát chặt chẽ đối với các đối thủ ChatGPT đầy tham vọng của đất nước, bật đèn xanh cho một số dịch vụ AI tổng quát sẽ được phát hành ra công chúng tại một thị trường đông đúc, nơi ChatGPT và Bard của Google chưa có mặt chính thức . Nó diễn ra hai tuần sau khi chính quyền ban hành các quy định quốc gia về công nghệ.

    Các dịch vụ được phê duyệt bao gồm Ernie Bot của gã khổng lồ tìm kiếm internet Baidu, cũng như các dịch vụ từ chuyên gia AI SenseTime, liên doanh mới Baichuan của người sáng lập Sogou Wang Xiaochuan và công ty khởi nghiệp Zhipu AI được nhà nước hậu thuẫn, cùng nhiều dịch vụ khác. 

    Gã khổng lồ về trò chơi điện tử và truyền thông xã hội Trung Quốc Tencent Holdings cũng đã ra mắt mô hình nền tảng AI Hunyuan vào tuần trước.

  • Tập đoàn Alibaba đang nâng AI lên một trong hai trọng tâm chiến lược chính của mình , theo một lá thư nội bộ gửi cho nhân viên vào thứ Ba bởi Giám đốc điều hành mới Eddie Wu Yongming, người vào Chủ nhật cũng đã đảm nhận vị trí người đứng đầu Alibaba Cloud khi cựu chủ tịch kiêm Giám đốc điều hành tập đoàn Daniel Zhang Yong bất ngờ từ bỏ vai trò của mình tại đơn vị đám mây.

  • Wu viết: “Trong thập kỷ tới, tác nhân thay đổi quan trọng nhất sẽ là sự gián đoạn do AI mang lại trên tất cả các lĩnh vực”.

  • Alibaba Cloud, dự kiến ​​sẽ tách thành một công ty độc lập, niêm yết công khai vào năm tới theo kế hoạch tái cơ cấu sâu rộng của công ty mẹ, đã chứng kiến ​​những thay đổi nhân sự đáng kể trong những tháng gần đây.

    Theo những người quen thuộc với vấn đề này, Wang Jian, người sáng lập Alibaba Cloud và được coi là người đặt nền móng công nghệ cho sự nổi lên của Alibaba như một gã khổng lồ thương mại điện tử, đã trở lại làm nhân viên chính thức vào tháng 5.

Chu Cảnh Nhân, người từng giữ chức phó giám đốc viện nghiên cứu nội bộ Học viện Damo của Alibaba, đã được bổ nhiệm làm giám đốc công nghệ tại Alibaba Cloud vào tháng 12, cùng thời điểm Zhang trở thành quyền chủ tịch đơn vị.

 *Tongyi qianwen=通義千問 (giản thể >通义千问), Hán Việt: thông nghĩa thiên vấn. Nghĩa : thông hiểu ý nghĩa của hàng ngàn câu hỏi.

Bài liên QuanAlibaba rolls out ChatGPT rival, Tongyi Qianwen, for its business apps

Khoa học đã tìm ra cách đánh thức con mắt thứ 3 của con người?

Khoa học đã tìm ra cách đánh thức con mắt thứ 3 của con người?

Người ta luôn nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Sẽ ra sao nếu như một ngày bạn phát hiện ra mình có đến tận 3 cái “cửa sổ”?
Giới khoa học đã nhận biết được rằng, ở bên trong hộp sọ của con người còn có một con mắt. Hàng loạt những cuộc nghiên cứu giải phẫu não và thuyết phôi học hiện đại đã được tiến hành. Các nhà khoa học đã phát hiện ra rằng, thể tùng bên trong bên trong não bộ chính là nơi chứa con mắt thứ 3 bí ẩn. Trên thực tế, trong giới tu luyện luôn có cách nói “mở thiên nhãn”, và cũng thừa nhận loại hiện tượng này là thực sự tồn tại. Cho dù là một số hiện tượng được xem là “công năng đặc dị” vẫn không hoàn toàn được các nhà khoa học hiện nay nhận biết rõ ràng, nhưng con người đối với nghiên cứu về công năng (khả năng đặc biệt) trước giờ chưa từng từ bỏ.
Trong tác phẩm Biển Thước liệt truyền của “sử ký” có ghi chép rằng Biển Thước có khả năng “nhìn được màu sắc bên trong nội tạng của con người”. Trong Thái bình thiên quốc sử có ghi chép về công năng đặc dị của Hồng Tú Toàn, khả năng này của ông xuất hiện sau cơn bệnh nặng hơn 40 ngày, phạm vi chữa bệnh của ông bao gồm bại liệt và tai điếc, có thể “nhìn mặt là khỏi”, những ghi chép này cũng chứng sự tồn tại của công năng đặc dị từ cổ xưa.

Con mắt thứ 3 – Thể tùng quả
Một bài báo trên trạng mạng của tạp chí Nature Mỹ có nhắc đến, một loại cá hang mù chính là lợi dụng thể tùng quả trong não bộ để “nhìn” thế giới bên ngoài. Một loại cá tên là Astyanaxmexicanus, còn gọi là cá hang mù Mexico hoặc cá không mắt, vì không có kết cấu mắt hoàn chỉnh, các nhà khoa học luôn cho rằng chúng không thể nhìn thấy mọi vật. Nhưng trong một tình huống ngẫu nhiên, các nhà nghiên cứu của Đại Học Maryland phát hiện cá hang mù Mexico có phản ứng với ánh sáng. Điều này khiến các nhà nghiên cứu vô cùng ngạc nhiên. Thông qua thử nghiệm thực tế, các nhà nghiên cứu phát hiện, cá hang mù lợi dụng thể tùng quả của chúng để nhìn. Sau khi các nhà nghiên cứu cắt bỏ thể tùng quả của chúng, phát hiện cá hang mù không còn phản ứng với ánh sáng nữa.

Con người có con mắt thứ ba, điều này đã được các nhà khoa học chứng thực. Các nhà khoa học thông qua nghiên cứu giải phẫu não bộ và thuyết phôi học hiện đại phát hiện ra rằng, trong thể tùng của não bộ, chính là nơi chứa con mắt thứ ba thần bí. Ở phía trước thể tùng quả có một loại từ trường, nó có thể hội tụ các tia chiếu, và có tác dụng quét hình ảnh. Chuyên gia sắc tố thị giác nước Anh Jim Pomarknói rằng: “Càng ngày càng nhiều chứng cứ cho thấy, thể tùng quả của một số động vật có thể đóng vai trò tương tự con mắt, nghiên cứu này đã trực tiếp chứng thực điều này.”
Các nghiên cứu ngày nay đã phát hiện, thể tùng quả không chỉ có cơ sở cấu trúc cảm quang, mà còn có hệ thống truyền tín hiệu cảm quang, với đầy đủ sắc tố võng mạc. Đôi mắt bình thường của con người chỉ là ống kính của máy ảnh, có vai trò hội tụ, tập trung các tia sáng. Thể tùng quả phát triển hơn trong thời thơ ấu, thông thường sau 7 tuổi nó bắt đầu biến hóa, rút nhỏ và không ngừng thoái hóa theo sự tăng trưởng của độ tuổi.

Con mắt thứ 3 là có thật?
Các giải phẫu y học phương Tây hiện đại phát hiện rằng vị trí của thể tùng quả trùng khớp với vị trí của thiên nhãn (tức con mắt thứ ba/ Third Eye) mà những người tu luyện miêu tả. Rất nhiều học thuyết tu luyện cho rằng, tuy mọi người đều có con mắt thứ ba, nhưng mà, không phải ai cũng có thể khai mở con mắt này. Đối với đa số người mà nói, chỉ có thông qua tĩnh tâm, thiền định, luyện công, ngồi thiền, tĩnh hóa tâm linh, nâng cao phẩm hạnh bản thân v..v… để sau khi năng lượng bên trong cơ thể kích hoạt được sự thoái hóa của thể tùng quả, mới có thể phát huy công dụng, có lẽ sẽ khai mở được “con mắt thứ ba”.
Đến lúc đó mới có thể nắm bắt được những hình ảnh mà mắt thường không nhìn thấy, không cần thông qua sự dẫn truyền của đồng tử, thủy tinh thể, thần kinh thị giác, mà những thứ nhìn thấy sẽ trực tiếp biến thành hình ảnh bên trong não. Đây có lẽ chính là mở thiên nhãn mà những người tu luyện thường nói. Phần lớn con người đều tin rằng những sự vật mà đôi mắt thịt này nhìn thấy, đều gọi là mắt thấy là thật, cái không nhìn thấy thì không tin, thật ra trên thế giới đã có rất nhiều người, thông qua những phương pháp tu luyện thân thể như kể trên, khai mở được con mắt thứ ba của họ. Sau khi con mắt này được khai mở, họ mới thực sự hiểu được nhiều điều chân thực của thế giới, của vũ trụ, và cũng nhận ra đôi mắt thịt có năng lực vô cùng hạn chế.

Từ xa xưa, người phương Đông cổ đại thường cho rằng, năng lượng được phát ra từ một bộ phận trung tâm của con người và vùng trung tâm đó chính là "con mắt thứ ba". Hình ảnh con mắt thứ ba được thể hiện trên trán của các vị thần trong các tác phẩm điêu khắc cổ đại ở đền chùa Phật giáo. Người ta tin rằng, con mắt nhìn thấu mọi điều đã được Thượng đế ban tặng cho các vị thần để họ có những năng lực siêu phàm nhìn thấu những vật vô hình. Theo đạo Cao Đài, người tu hành khi đoạt được Pháp sẽ có thêm con mắt thứ ba và con mắt này được gọi là Huệ nhãn, sẽ thấy được cõi vô hình. Trong Yoga, việc luyện tập Marantha để có được một vài năng lực tâm linh thần bí như khai sáng được "con mắt thứ ba" mà người khác không có.

    Đọc thêm: Con mắt thứ ba

Người Ấn Độ thường chấm một điểm trên trán giữa hai con mắt để diễn tả con mắt thứ ba, chính là thần nhãn, để thấy được những gì mà hai con mắt trần vẫn nhìn mà không thể thấy được. Nhiều giả thuyết khác lại cho rằng, do từ thời xa xưa, Adam và Eva đã phạm luật thiên đàng nên hạch tuyến Pituitary và Pineal nằm ở khoảng giữa hai con mắt đã dần bị hạn chế khả năng nhìn nhận ánh sáng.

Tuy nhiên, theo nghiên cứu của một số nhà khoa học thì thông thường mỗi sinh vật có một con mắt thứ ba nằm ở trung tâm não có tên là tuyến tùng. Nó cảm nhận giống như một con mắt vì tuyến tùng phản ứng lại với những thay đổi của ánh sáng. Một khám phá gần đây cho thấy mắt thường cũng có thể sản xuất được chất melatonin, làm cho vai trò của tuyến tùng trong con người càng ít quan trọng hơn nữa.

Lobsang Rampa, một tăng sĩ nổi tiếng của Phật giáo Tây Tạng đã có viết một quyển sách "Con mắt thứ ba" (The Third Eye), trong đó miêu tả chi tiết về cách khai mở con mắt thứ ba, là con mắt trí tuệ, giúp cho hành giả thấy rõ được quá khứ và vị lai. Vị trí của con mắt thứ ba theo cách gọi của tử vi Trung Hoa, được gọi là nơi Ấn đường.

Theo Tiến sĩ Vitaly Pravdivstev đã thực hiện một số thử nghiệm và kết luận rằng, con mắt thứ ba này có thể tìm thấy ở thời kỳ phôi thai và sẽ mất đi khi thai nhi tiếp tục lớn lên. Nó chỉ để lại mấu trên não (epiphysis) ở tuyến yên phía trước tiểu não. Epiphysis có đặc điểm tương tự như mắt, chịu sự điều khiển của tuyến yên và nhãn cầu. Nó cũng có một thủy tinh thể và các chức năng cảm nhận màu sắc giống mắt. Trong quá trình tiến hoá hàng nghìn năm của con người, epiphysis từ kích cỡ bằng quả anh đào đã bị nhỏ đi bằng hạt đậu do thiếu hoạt động.

NBN Sưu Tầm

9/11/23

Người nhìn thấy trăng thật

  Nguyễn Quang Thiều

Đêm nay ra đê chơi chúng mày nhé. Đêm nay trăng đẹp lắm. Tiếng các cô gái làng đi làm đồng về qua ngõ vọng vào. Sơn chợt tỉnh. "Đêm nay có trăng". Tiếng thì thào của ký ức vọng về từ đâu đó. Sơn dò dẫm bước ra ngoài sân. Anh từ từ ngửa mặt lên trời. Trước mắt anh mênh mông một màu tối đục. Đã ba năm nay anh không nhìn thấy gì. Một trận ốm làm mắt anh lòa đi rồi dần dần tối lại. Cũng gần ba năm trước, các bác sĩ chuyên khoa mắt thực hiện cuộc phẫu thuật mắt cho anh, họ đã thất bại. Anh bỏ dở sự nghiệp học hành trở về quê. Nhiều lúc anh nghĩ đến cái chết. Anh quên mọi vui thú, mọi gặp gỡ, mọi trò chuyện."Đêm nay có trăng". Câu nói đó như một tiếng gọi. Nó thì thầm dẫn anh ra khỏi nhà. Anh lần ra đê và xuống bến sông. Gió hạ về đêm mát rượi thổi tung tóc anh. Anh ngước mắt lên lần nữa. Trời trong mắt anh tối thẫm. Anh bước đi chuếnh choáng. Anh đã thấy mình ở rất gần sông bởi hơi nước mát rượi trong gió. Anh như nghe thấy tiếng sông chảy. Tiếng chảy dịu dàng làm tan đi những mệt mỏi, u buồn. Anh cởi áo, bước từng bước xuống dòng sông. Nước sông đêm chầm chậm dâng lên trong cơ thể anh. Anh nhoài người bơi. Từ trên đê thoang thoảng vọng lại tiếng cười của các cô gái đi chơi trăng, hóng gió. Cứ thế, anh như tan vào nước sông và thênh thang trôi. Ý nghĩ và da thịt anh như mê man trong nước mát rười rượi và sự tĩnh lặng mênh mang của trời đất đầy trăng.

- Ai thế này?
Một tiếng con gái thảng thốt làm Sơn giật tỉnh. Anh dừng lại, ngơ ngác. Xung quanh anh trời đất mờ đen. Anh lặng lẽ khỏa nước đi về phía tiếng người vừa cất lên.
- Ai thế này? Người ta đang tắm mà cứ sấn đến làm gì?
Sơn chợt hiểu. Có một cô gái đang tắm đêm. Anh vừa thấy xấu hổ vừa thấy cay đắng. Anh vội nói:
- Xin lỗi cô. Tôi... tôi không nhìn thấy. Tối quá.
- Trăng vằng vặc thế này mà bảo tối. Giọng cô gái đầy vẻ tức giận.
- Tôi... tôi, tôi bị... hỏng mắt.
Dòng sông chợt lặng phắc như không còn một giọt nước sau câu nói của Sơn.
- Tôi xin lỗi anh - Giọng cô gái rất khẽ - Tôi không biết.
Dòng sông lại lặng phắc sau câu nói của cô gái.
- Con gái mà lại tắm đêm một mình thế này, không sợ à?
- Tôi thích thế. Mà có gì phải sợ.
- Cô ở trên xóm Sóc à?
- Vâng.
- Lâu lắm tôi mới lại tắm sông, đã gần ba năm nay rồi, từ ngày mắt tôi bị hỏng.
Sau câu nói đó, hai người cùng im lặng. Họ nghe thấy tiếng những giọt nước chảy từ tóc họ xuống mặt sông.
- Trăng đẹp lắm phải không cô?
- Vâng. Cô gái đáp sau hồi im lặng rất lâu.
- Cô có thể kể cho tôi nghe trăng đêm nay đẹp như thế nào. Ba năm nay, tôi không được nhìn thấy ánh sáng, nhất là thấy trăng. Trước mắt tôi là màn đêm dằng dặc. Nhiều lúc tôi nghĩ lấy dao rạch mắt thì tôi có thể nhìn thấy ánh sáng...
- Anh đừng nói dại mồm - Cô gái vội kêu lên.
- Cô kể cho tôi nghe đi!
Cô gái lại im lặng rất lâu. Cuối cùng cô nói khẽ:
- Vâng, tôi sẽ kể cho anh, nhưng kể như thế nào nhỉ? Hôm nay là mười ba, sắp rằm rồi, trăng đêm nay...

Sơn từ từ ngước lên. Gió đêm như lòng sông thức dậy và khẽ rướn mình. Bầu trời mênh mang! Trăng như đang trôi miên man. Và hình như có những âm thanh như tiếng những chiếc chuông bạc, chuông vàng mỏng tang đang trôi bất tận không bờ bến. Sông như không còn đôi bờ đất nữa. Nước sông như dâng ngập cả đất trời hay đó là ánh trăng chảy giàn giụa xóa đi mọi giới hạn. Những lá cỏ bên bờ sông kia kìa. Chúng đang hắt những tia sáng trong vắt. Và xa hơn một chút là những vòm cây như những vòm ánh sáng xanh mơ màng và run rẩy. Và xa nữa là dãy núi. Dãy núi đang thiêm thiếp trong trăng. Cả dãy núi như bằng kim cương. Và xa nữa, xa nữa, những dải mây mỏng, ánh bạc, run rẩy và mơ hồ như đang trôi về xứ sở của thần thoại. Và gần lại, gần lại, dòng sông như một dòng ánh sáng chói lòa. Và trong dòng nước ấy có những con cá làm bằng pha lê...
Sơn như trôi đến bến bờ của xứ sở trăng. Anh đưa bàn tay về phía trước. Những ngón tay của anh run rẩy. Trước anh, một thế giới của ánh sáng lại từ từ mở ra bất tận.
- Thôi anh lên bờ đi kẻo lạnh. Mình tắm lâu quá rồi. Em phải về.
- Đừng - Sơn vội kêu. Anh vừa chợt thoát ra khỏi cơn mê ánh sáng. - Cám ơn em, anh cám ơn em...
- Về đi anh, lạnh lắm rồi đấy, ở dưới nước lâu ốm mất.
Cô gái nói và đi lên bờ.
- Nhà em ở ngay đây thôi. Anh trở lại bến nhà anh đi. Anh cứ đi dưới sông dễ hơn đi trên bờ.
- Anh muốn gặp lại em. Tối mai em có xuống sông không?
Im lặng.
- Anh muốn nghe em kể...
- Vâng. Em sẽ xuống bến.
Đêm hôm sau. Sơn lại ra sông và bơi về phía bến xóm cô gái.
- Anh đấy à?
Tiếng cô gái vang khẽ trên mặt sông.
- Anh đây.
- Mình lên bờ ngồi, kẻo ở lâu dưới nước lạnh đấy.
Sơn đi theo tiếng khỏa nước của cô gái lên bờ. Họ ngồi xuống bãi cát. Và sau một hồi im lặng, cô gái lại kể cho Sơn nghe tất cả. Rồi cứ thế, theo lời kể của cô, Sơn lại trôi mê man vào thế giới của ánh sáng. Và anh lại giật mình thoát ra khỏi cơn mê khi nghe thấy tiếng cô giục anh về.
- Tên em là gì?
- Đừng hỏi tên em. Chúng ta gặp nhau thế này là được rồi.
Và cứ thế, đêm đêm Sơn lại xuống sông và bơi về phía bến xóm cô gái. Họ lại ngồi bên nhau.
- Cuối tuần trăng rồi - Giọng cô gái thoáng buồn.
- Đêm nay trăng ở xa lắm...
Trăng cuối tháng buồn hơn. Dòng sông như chảy chậm hơn. Những con cá sông bơi chậm hơn. Và cây đôi bờ như thổn thức hơn. Mây như nặng hơn và gió như không muốn rướn mình nữa.
Đêm sau đó, Sơn lại gặp cô gái. Họ lại ngồi xuống bãi cát. Cô nói:
- Đêm nay em không kể cho anh nghe nữa. Mà anh hãy tự kể cho em nghe.
Cô gái đặt bàn tay mình lên tay anh, Sơn quay về phía cô. Anh như chợt thấy gương mặt cô hiện lên mỗi lúc một rõ.
- Anh kể đi, kể đi anh...
Tiếng cô gái thì thầm như từ trăng vọng xuống. Sơn ngước mắt lên. Và như từ đáy của bóng tối, vầng trăng lặng lẽ hiện lên và lặng lẽ tỏa sáng dần dần.
Khi Sơn dứt lời, cô gái ôm lấy cánh tay anh nói như thở:
- Anh ơi, anh nhìn đúng trăng rồi đấy, thật mà... Anh ơi!
Sơn đưa tay vuốt mái tóc cô gái:
- Em tên là gì? Sao em lại không cho anh biết tên?
- Đừng hỏi tên em. Nếu anh cứ muốn biết tên em, em sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa. Anh hứa với em là không được hỏi tên em, anh nhé!
- Anh hứa.
Và rồi những đêm tiếp theo, cô gái ngồi nghe Sơn kể. Giọng anh rành mạch, mơ hồ, reo vui và buồn bã. Một đêm khi anh vừa dứt lời kể, anh nghe tiếng cô gái khóc. Cô cố kìm tiếng khóc nhưng Sơn vẫn nghe được.
- Làm sao em khóc? - Sơn hỏi hốt hoảng.
- Không... không... Ngày mai chúng ta không gặp được nhau nữa. Đêm mai gần sáng trăng mới lên.
- Nhưng anh không thể không gặp em được.
- Anh hãy nghe em nói đây. Anh hãy trở lại bệnh viện. Bác sĩ sẽ mổ mắt cho anh một lần nữa.
- Không còn hi vọng gì đâu - Giọng Sơn buồn bã.
- Nhất định lần này họ sẽ chữa khỏi mắt cho anh. Anh phải nghe em, đừng phụ lòng mong muốn của em. Anh hứa với em đi!
- Anh hứa.
Đêm ấy họ ở bên nhau rất lâu, im lặng. Cả hai cùng hướng về phía vầng trăng cuối tháng xa xăm. Gió vẫn thì thào đi qua họ.
- Anh về đi. Khuya rồi.
Cô gái nói và đứng dậy. Sơn đứng lên theo và bước lại gần cô gái. Anh thấy cô đang nhìn anh. Gương mặt cô đẹp như vầng trăng sau một lớp mây trắng mỏng. Anh thấy đôi mắt cô đẹp lạ lùng và thăm thẳm. Anh bước lại gần cô hơn nữa. Và anh thấy hơi thở cô nóng hổi phả vào một vùng đâu đó trên gương mặt anh thì cô nói:
- Về đi anh. Khuya lắm rồi. Em cầu chúc anh may mắn. Anh về đi...
Nói xong, cô vội quay người và bước đi như chạy về phía xóm cô dưới chân đê. Anh cảm thấy như cô đang vừa chạy vừa khóc. Các bác sĩ vui mừng khi ca mổ mắt lần thứ hai cho anh thành công. Trước ngày ra viện, họ hỏi anh trong suốt thời gian từ lần phẫu thuật trước đến lần phẫu thuật này anh đã điều trị bằng những loại thuốc nào. Khi anh trả lời họ rằng anh không hề dùng bất kỳ một loại thuốc gì thì họ không tin. Bác sĩ trưởng khoa nói với anh: "Phải có một loại thuốc rất tốt mới làm cho một số cơ quan chức năng của mắt anh hồi phục. Bởi thế ca mổ của chúng tôi mới thành công. Anh hãy nói cho chúng tôi biết để chúng tôi có thể áp dụng giúp những bệnh án như của anh". Anh im lặng hồi lâu và khẽ nói: "Chỉ có một người con gái. Người ấy đã mang đến cho tôi niềm khao khát nhìn thấy ánh sáng và đã cho tôi thấy vẻ đẹp thật của ánh sáng".
Anh trở về làng. Tin anh chữa khỏi mắt sau ba năm bị mù lan khắp vùng. Sau một ngày ở nhà tiếp bà con hàng xóm đến chúc mừng, anh vội đi tìm cô gái. Anh không có một thông tin gì về cô ngoài một chi tiết là cô thường xuống sông tắm vào những đêm trăng mùa hạ, nhưng khi hỏi thăm những người xóm bãi của cô gái, anh không dám nói cho họ biết chi tiết ấy. Cuối cùng, vì khao khát gặp cô gái và để được nhìn thấy cô, anh phải nói ra sự thật ấy về cô. Nghe anh nói xong, mọi người à lên một tiếng, nhưng sau đó họ nhìn nhau im lặng. Cuối cùng, một người già bước đến trước anh. Ông nhìn anh vừa ái ngại vừa thông cảm:
- Nó là con Nhung - ông nói khẽ.
- Bác làm ơn chỉ cho cháu nhà của Nhung - Sơn vội vã nói như sợ ông già biến mất.
- Nó bỏ nhà đi đâu mấy ngày nay rồi.
- Cô ấy đi đâu hả bác? Tại sao cô ấy lại bỏ đi?
- Không ai biết nó đi đâu. - Ông già thở dài - Và cũng không ai biết vì sao nó bỏ đi. Tội nghiệp con bé, nó bị mù từ thuở lọt lòng mẹ!