6/7/23

Tình bạn

 Tặng bạn hiền Hoàng Kim Long


Hôm qua phone thăm hỏi
Vẫn lời than ốm đau
Nay cà phê cùng nhau
Bên bạn bè thân thiết

Đâu rồi cơn đau nhức
Sắc diện bạn thắm tươi
Râm ran tiếng nói cười
Thì ra là như thế.

Chẳng phải không đáng kể
Mà cần thiết biết bao
Bên phu thê ngọt ngào
Tình bạn nào thể vắng

Bên ngoài chưa lên nắng
Nhưng lòng vẫn ấm sao.

Võ Thành Xuân
07-06-2023

Lâu ngày không thăm hỏi
Sang hè còn nhức đau ?
Xa cách chẳng bên nhau
Tình bạn thật da diết
Thôi chẳng còn đau nhức
Như hoa xuân thắm tươi
Nghe đâu tiếng nói cười
Khác xa hẳn nhân thế
Không cần phải kể lể
Tình nghĩa đẹp biết bao
Như sắc thắm ngọt ngào
Cách mặt không xa vắng
Sưởi lòng trong cơn nắng
Hôn hoàng đẹp trăng sao.

LĐT
Paris, 8/6/2023
Xin cảm ơn hai Bạn Võ thành Xuân và Lê đình Thông đã tặng tôi hai bài thơ về TÌNH BẠN thật ấm lòng. Xin gửi đến tất cả các Bạn lời chúc SỨC KHỎE và BÌNH AN 

            Xin cảm ơn TÌNH BẠN 
            Tô đẹp thêm cuộc đời 
            Bấy lâu ta có Bạn 
            Còn có những ngày vui…
            Còn có được nụ cười 
            Mỗi khi ngồi nhớ lại 
            Từng tháng ngày xa xôi ….  
            Trong cõi đời ngắn ngủi 
            Có Bạn và có tôi !

             Hklong 

6/4/23

Đẹp đôi vẫn mãi chữ đồng

Tặng đôi bạn họ Huỳnh & Trần


Trời xanh sao khéo xe duyên
Đôi lòng rộng mở tình bằng hữu
Bao năm vẫn giữ tình cố cựu
Đồng vợ đồng chồng cạn biển đông
Tiệc lớn tiệc nhỏ cứ như không
Miễn sao các bạn đều đông đủ
Niềm vui nhân theo người tham dự
Thật hiếm quý sao một chữ đồng
Tiếp tay đại hội vẫn một lòng
Chân tình ngưỡng mộ xin được chúc
Giai lão đồng tâm trong hạnh phúc.

Võ Thành Xuân
04-06-2023

6/3/23

16 LỢI ÍCH CỰC QUÝ CỦA HẠT CÀ-RI (FENUGREEK SEED).

Hôm nay một nữ thân hữu ở Tiểu Bang Texas gửi thư nhờ giải thích: "Tôi 59 tuổi hiện có 4 chứng bệnh mà người cao tuổi thường nói "3 cao 1 thấp" (cao máu, cao mỡ, tiểu đường, phong thấp) đã uống thuốc Tây hơn 3 năm nhưng không thấy khỏe. Gần đây lại còn thêm chứng xốp xương. Bác Sĩ gia đình người Ấn Độ viết ra miếng giấy nhỏ bảo tôi tìm mua Fenugreek seed làm trà uống sẽ tốt cho tôi. Xin hỏi fenugreek seed là thuốc gì? Có lợi gì cho sức khỏe?"... Thấy câu hỏi hay xin chia sẻ chung trên diễn đàn để các bạn biết thêm một món "thuốc" quý ít khi được nói tới.


-Tên gọi: Hạt cà-ri, còn có tên cỏ cà-ri hay Hồ-lô-ba (fenugreek seed), tên khoa học Trigonella foenum-graecum, thuộc họ Fabaceae, có nguồn gốc ở khu vực Địa Trung Hải, đặc biệt tại Ấn Độ. Hạt cà-ri đã được Y học cổ truyền Ấn Hồi dùng làm thuốc trị bệnh từ hơn 2,000 năm trước Công Nguyên trong khi người dân địa phương lại thường chế thành trà để uống hay nghiền bột làm gia vị ướp thực phẩm rất ngon.

-Thành phần hóa học: Theo phân tích của Bộ Nông Nghiệp Hoa Kỳ (USDA), trong 100g hạt cà-ri (Fenugreek seed) có chứa: 323 Calories, 23g Protein, 0.4g Fat, 58.4g Carbohydrate, 176mg Calcium, 1.11mg Copper, 33.53mg Iron, 191mg Magnesium, 1.23mg Manganese, 296mg Phosphorus, 770mg Potassium, 1.64mg Niacin, 60IU Vitamin A, 0.6mg Vitamin B6, 3mg Vitamin C và nhiều thành phần sinh hóa hữu ích khác.

-Giá trị thực dưỡng:
Hạt cỏ cà-ri đúng là một loại thảo dược thiên nhiên quý giá do giàu chất chống oxy hóa, có đặc tính chống viêm, giảm đường huyết, hạ cholesterol huyết, nâng cao sức khỏe nhờ chứa nhiều thành phần vitamin, chất khoáng có ích cho sức khỏe. Sau đây là 16 lợi ích đã được các nhà khoa học xác nhận:

1. Chống Tiểu đường (Anti-diabetic):
Nếu ai đó đang tìm kiếm một loại trà có thể giúp cân bằng lượng đường trong máu thì trà cỏ cà ri là một lựa chọn tốt. Acid amin 4-hydroxy isoleucine trong hạt cà-ri có tác dụng kích hoạt tiết xuất insulin, đồng thới có năng lực làm giảm tình trạng kháng insulin và cải thiện khả năng dung nạp glucose. Đây là ưu điểm hiếm có giúp điều chỉnh và cân bằng đường huyết.

2. Chống viêm (Anti-iflammitory):
Nếu đang tìm kiếm một loại trà thảo dược có lợi ích chống viêm thì trà cỏ cà ri là một lựa chọn tuyệt vời. Nó rất giàu chất chống oxy hóa và các hợp chất có tác dụng chống viêm. Một số nghiên cứu cho thấy uống loại trà này giúp giảm viêm nội tạng, bao gồm cả hệ tiêu hóa, phổi và khớp xương. Uống thường xuyên là cách tận hưởng những lợi ích chống viêm hiệu quả không thể ngờ.

3. Giảm cholesterol (Lowers cholesterol):
Trà cỏ cà ri giúp làm giảm mức cholesterol trong máu nhờ có chứa hợp chất galactomannan. Hợp chất này đã được chứng minh là có khả năng liên kết với acid mật và làm giảm mức cholesterol trong máu.
Một nghiên cứu mới đây chứng minh 880 người thường uống trà hạt cà-ri trong 3 tháng, kết quả 97% mức cholesterol LDL (có hại) thấp và mức cholesterol HDL (có lợi) cao hơn mức trung bình. Nghiên cứu cho biết kết quả này có ý nghĩa quan trọng, giúp những người mắc bệnh tim mạch giảm nguy cơ đột tử.

4. Điều hòa huyết áp (Regulate blood pressure):
Trước Công Nguyên, hạt cà ri từng được hằng triệu người dân Ấn-Hồi sử dụng, nhất là lãnh vực y học cổ truyền, nhằm điều trị nhiều chứng bệnh bên trong cơ thể. Kinh nghiệm lâm sàng ghi nhận nó giúp làm giảm huyết áp và nhiều lợi ích khác về tim mạch.
Hạt cà ri rất giàu chất chống oxy hóa và amino acid, có lợi cho tim mạch. Chất chống oxy hóa giúp bảo vệ tim khỏi tác hại của các gốc tự do, trong khi amino acid giúp giảm viêm và cải thiện lưu lượng máu. Chỉ cần ngâm một thìa cà phê hạt cà ri trong nước sôi độ 10 phút là có món trà thực dưỡng.

5. Hỗ trợ tiêu hóa (Aids in digestion):
Trà hạt cà ri rất hữu ích trong việc hỗ trợ tiêu hóa nhờ chứa hàm lượng chất xơ cao. Khi hạt được ngâm nước chúng tạo ra một chất giống như gel giúp bao phủ dạ dày và ruột làm dịu chứng viêm. Loại gel này còn giúp chuyển thức ăn qua hệ thống tiêu hóa nhịp nhàng hơn nên bớt chứng đầy hơi.

6. Tăng ham muốn tình dục (Boost Libido):
Nghiên cứu cho rằng các hóa chất trong hạt cà ri, chẳng hạn saponin, bắt chước tác dụng của testosterone trong cơ thể. Testosterone là điều tốt cần cho việc ham muốn tình dục. Uống trà hạt cà ri làm tăng ham muốn tình dục bởi tăng mức testosterone.

7. Tốt cho da (Good for skin health):
Trà hạt cà ri có truyền thống lâu đời giúp cho sức khỏe và sắc đẹp, bao gồm cả về da. Qua thực nghiệm, thấy nhiều bằng chứng khoa học chứng minh hạt cà ri giúp sức khỏe cho da nhờ rất giàu chất xơ, khoáng chất và vitamin có lợi cho da.

8. Tốt cho tóc (Good for hair growth):
Trà hạt cà ri không chỉ tốt cho sự phát triển của tóc mà còn giúp cải thiện sức khỏe của da đầu. Thức uống bổ dưỡng này giàu chất chống oxy hóa và vitamin giúp giữ cho nang tóc chắc khỏe. Nó còn kích thích lưu thông máu đến da đầu, gián tiếp thúc đẩy sự phát triển của tóc.

9. Tăng cường hiệu suất tập thể dục (Enhance exercise performance):
Một nghiên cứu mới cho thấy hạt cà ri có tác dụng cải thiện hiệu suất chạy bộ nhờ làm tăng nội lực và sức mạnh cơ bắp ở người trưởng thành. Thành phần hoạt tính trong trà chính là chất galactomannan, một loại chất xơ hòa tan nhưng rất an toàn.

10. Có lợi cho bệnh viêm khớp (Benefit of arthritis disease):
Trong y học cổ truyền Ấn Độ, hạt cà ri dùng để điều trị nhiều loại bệnh, trong đó có chống viêm, giúp giảm đau khá hiệu quả khi bị viêm khớp nhờ chứa hàm lượng chất chống oxy hóa cao, có đặc tính chống viêm.

11. Thúc đẩy tăng sữa ở các bà mẹ cho con bú (Promotes milk flow in Lactating mothers):
Trà hạt cà ri từng được y học cổ truyền vùng Trung Đông & Ấn Độ sử dụng qua nhiều thế kỷ, giúp các bà mẹ cho con bú tăng nguồn sữa nhờ galactagogue, chất có tác dụng thúc đẩy sản xuất sữa. Nghiên cứu chỉ ra rằng uống trà hạt cà ri làm tăng sản lượng sữa ở các bà mẹ đang cho con bú lên tới 500% nhờ tác dụng kích thích tuyến yên là tuyến kiểm soát việc sản xuất sữa phối hợp với chất hoạt động như hormone prolactin chịu trách nhiệm sản xuất sữa. Khi các hợp chất này vào máu, chúng báo hiệu cho tuyến yên tiết ra nhiều prolactin sau đó kích thích các tuyến vú sản xuất nhiều sữa hơn.

12. Giúp giảm cân (Helps with weight loss):
Muốn tìm kiếm một liệu pháp giảm cân an toàn và tự nhiên thì trà hạt cà ri là câu trả lời đáng tin cậy. Nó rất giàu chất xơ, giúp người muốn giảm cân cảm thấy no lâu hơn và giảm luôn cảm giác thèm ăn mà không thấy mệt hay yếu sức.

13. Hỗ trợ điều trị rối loạn ăn uống (Help treat eating disorders):
Trà hạt cà ri đã được chứng minh là có hiệu quả trong việc hỗ trợ điều trị chứng rối loạn ăn uống, còn điều chỉnh đường huyết giúp những người thường có lượng đường trong máu không ổn định.

14.Tốt cho sức khỏe phụ nữ (Good for women’s health):
Trà hạt cà ri rất tốt cho sức khỏe phụ nữ nhờ rất giàu phytoestrogen, hợp chất có nguồn gốc từ thực vật nhưng có tính năng như nội tiết tố estrogen trong cơ thể. Hạt cà ri còn giúp cải thiện mật độ xương, làm giảm chứng loãng xương ở những phụ nữ sinh đẻ nhiều hoặc sau thời kỳ mãn kinh.

15. Giảm các triệu chứng mãn kinh (Reduce menopause symptoms):
Từ lâu trà hạt cà ri được xem như một phương thuốc dân gian làm giảm các triệu chứng mãn kinh ở phụ nữ như bốc hỏa và đổ mồ hôi ban đêm. Nó cũng có hiệu quả trong điều trị bệnh trầm cảm và lo lắng liên quan đến thời kỳ mãn kinh.

16. Phòng chống ung thư (Cancer prevention):
Nhờ chứa nhiều chất chống oxy hóa và những hợp chất có hoạt tính sinh học mạnh như nhóm thực vật flavonoid và phenol, hạt cà ri có đặc tính chống ung thư hiệu quả. Một số nghiên cứu phát hiện rằng hạt cà ri có tác động tích cực đến việc ức chế và điều trị tế bào ung thư vú.

Đông Y Sĩ Cảnh Thiên

Tô cháo huyết

Xe cháo huyết của bà xẩm đó nằm trên vỉa hè phía đối diện với rạp hát Casino Đakao, gần trụ đèn xanh đèn đỏ. Thành ra khi đi về hướng Gia Định, gặp đèn đỏ, ngừng xe lại là thấy nó ngay ở bên tay mặt.

Hồi mới “giải phóng”, còn chút đỉnh tiền, chiều đi làm về tôi hay tấp vô đó “làm” một tô cháo huyết có kèm theo một dĩa giò-cháo-quẩy cắt khoanh. Không biết có phải tại vì buổi trưa ăn không đủ no thành ra chiều nghe đói sớm hay sao, mà lúc nào tôi cũng thấy cháo huyết của bà xẩm đó thật là ngon! Cháo nấu nhừ, huyết cắt vuông thành từng miếng vừa vặn nhỏ để được nằm gọn trong lòng cái muỗng sành. Múc một muỗng vừa có cháo vừa có huyết đưa lên môi thổi cho bớt nóng trước khi cho vào miệng, mà nghe thơm phức làm chảy nước miếng. Còn giò-cháo-quẩy cho vào cháo, dù đã được cắt khoanh, nhưng vẫn giử nguyên cái giòn của nó. Cái “béo” của giò-cháo-quẩy làm cho cái “bùi” của cháo càng thêm đậm đà, và cái “giòn” của giò-cháo-quẩy thì thật “ăn rơ” với cái mềm mềm cứng cứng của huyết. Ngon không chê được!

Bà xẩm gọi tôi bằng “thầy Hai”. Sau “giải phóng”, từ ngữ cũng đã được đổi thay – cho nó hạp với... tác phong cách mạng – không còn gọi “ông A, bà B” gì nữa. Không còn xưng hô “thầy X, cô Y” gì nữa. Mọi giai tầng xã hội đều được xóa bỏ, mọi chênh lệch tuổi tác hầu như được sang bằng. Trong... “xã giao thường thức”, để gọi nhau, người ta chỉ còn dùng có hai từ “anh” và “chị”, vừa ngắn gọn lại vừa... bình đẳng nữa! Thành ra thấy được xử dụng rất thoải mái và... xả láng! (Một hôm, một thằng bé cỡ tuổi cháu tôi đã gọi tôi bằng “anh”... ngon lành! Có lẽ trong lòng nó cũng khoái được trịch thượng như vậy. Bởi vì nó biết “thằng chả không làm gì mình được” ! Đổi đời... sướng ở chỗ đó!).

Vậy mà bà xẩm vẫn gọi tôi bằng “thầy Hai”, thản nhiên không ngượng nghịu gì hết! Có lẽ tại thói quen. Cũng như tôi vẫn gọi bả bằng “thím xẩm” chớ không là... “chị xẩm” với tiếng “chị” rất... thời trang từ ngữ!

Mặc dù bây giờ người ta hay nghi ngờ, dè dặt, bà xẩm, đối với tôi, vẫn nói chuyện một cách thật tình cởi mở:
- Tôi nhớ hồi trước thím đâu có cái xe cháo huyết này.
- Thầy Hai nói đúng đó. Hồi trước là cái tiệm. Nó nằm sau lưng tôi nè. Hồi đó buôn bán khá lắm, thầy Hai à. Tiệm có bốn năm cái bàn lận.
- Tôi biết mà. Hồi đó, lâu lâu tôi có chở vợ con lại đây ăn. Tôi ở bên Gia Định, gần xịt hè.
- Ủa! Mà hồi đó thầy làm việc ở đâu vậy?
- Tôi làm trong ngân hàng ở Chợ Cũ. Lái xe đi về trên đường này nên mới biết tiệm của thím đó chớ.
- Giải phóng rồi thầy cũng còn làm việc ở sở cũ hả?
- Đâu có! Mấy ổng đổi tôi xuống làm việc ở nhà máy ve chai Khánh Hội.
- Cha... Xa quá há! Đạp xe chắc mệt hả thầy Hai? Bây giờ ai cũng đi xe đạp hết trọi.
- Rồi cũng quen hà. Ủa? Mà tại sao thím dẹp tiệm đi?
- Thời buổi khó khăn mà thầy Hai. Giữ chi cái tiệm cho họ để ý. Làm ăn nhỏ nhỏ thôi. Như thiên hạ vậy mà.
- Rồi mấy đứa con thím đâu? Tôi nhớ hồi đó trong tiệm có mấy đứa...
- Đi hết rồi. Đi trước giải phóng.
- Sao thím không đi?
- Thầy Hai nghĩ coi. Tôi già rồi. Không biết tiếng, không biết chữ. Đi đâu? Còn mồ mả chồng tôi, mồ mả ông già bà già ở đây mà đi đâu? Còn thầy? Sao thầy không đi?
- Tôi kẹt!

Lâu lâu ăn cháo huyết của bà xẩm được một thời gian thì Nhà Nước đổi tiền. Tôi... trở tay không kịp. Vậy là kẹt cứng. Có khi cả tháng không dư được một đồng. Lấy gì ăn cháo huyết?

Để tránh... thấy hàng cháo huyết, mới đầu tôi thay đổi lộ trình. Tôi đi ngã cầu sắt, vòng qua chợ Bà Chiểu, xa hơn, hôi hơn (vì đi ngang chợ) và mệt hơn. Được mấy tuần, tôi bỗng nảy ra một sáng kiến (Nhà Nước đã chẳng dạy: “Ta phải luôn luôn phát huy sáng kiến” à?). Đó là vẫn đạp xe theo lộ trình cũ. Nhưng khi đến cách đèn xanh đèn đỏ độ vài chục thước, tôi rà thắng, mắt nhìn đèn ở đằng xa. Nếu là đèn đỏ, tôi bóp thắng ngừng ngay, đợi. Nếu là đèn xanh, tôi cắm đầu phóng nhanh đi tuốt. Thật là... thích thú. Tôi phục... tôi quá chừng!

Chiều hôm đó, đi làm về, mặc dù bụng đói meo, tôi vẫn áp dụng sáng kiến “canh đèn để vọt” kể trên. Nhưng không hiểu sao đèn đang xang bỗng bật đỏ ngang không qua đèn vàng, khi tôi chỉ còn cách nó có vài thước. Nếu tôi... nhắm mắt chạy luôn, chắc cũng không sao. Đằng này, “bản năng” của một người công dân tốt trong tôi... bóp thắng. Xe đạp lết bánh một khúc rồi ngừng ngay trước xe cháo huyết!

Tôi chống chân chờ, mắt nhìn đèn đâm đâm. Bỗng tôi nghe tiếng bà xẩm, giọng niềm nỡ:
- Thầy Hai! Thầy Hai à! Trời ơi sao đâu mất vậy? Vô ăn cháo đi!
Tôi làm bộ giật mình rồi nhìn về phía bả, mỉm cười cho... lấy có:
- Thím mạnh hả?
Giọng của bà xẩm trở nên ân cần:
- Vô ăn cháo đi thầy Hai. Lâu quá mà...
- Tôi không có tiền! (Tôi đã nói như vậy – dám nói như vậy – một cách thẳng thừng và không chút ngượng nghịu!).
- Không có sao! Vô ăn đi! Chừng nào trả cũng được. Mình quen mà... Thầy Hai!

Tôi lại nhìn đèn đỏ. Sao nó không xanh cho rồi, để tôi có cớ mà hối hả đạp đi, tránh được cái mùi thơm hấp dẫn của cháo huyết và tránh được lời mời rất thân tình của bà xẩm. Đèn vẫn đỏ! Như... cố tình đỏ lâu để tôi có thời gian “đấu tranh tư tưởng”: một bên là “cái đói”, kéo thêm “cái thèm”, còn một bên là “cái xấu hổ” của một người chưa quen ăn chịu.
Tiếng bà xẩm vang lên:
- Thầy Hai đừng ngại mà... Vô ăn đi rồi mai mốt trả. Không có sao!

Lần này, “cái đói” cộng thêm “cái thèm” đã thắng. Tôi nuốt nước miếng bước xuống xe đạp thì đèn bật xanh. Nhưng trễ rồi. Thằng người hạ cấp trong tôi không còn đếm xỉa gì đến đèn xanh đèn đỏ. Nó chỉ còn thấy có tô cháo huyết! Nó dẫn xe đạp lên lề khóa xe cẩn thận rồi nó bước lại ngồi lên ghế đẩu trước mặt bà xẩm. Nó còn mỉm cười chào bả một cách rất tự nhiên, không có vẻ gì của một người sắp sửa ăn chịu. Bà xẩm hỏi:
- Sao lâu quá không thấy thầy Hai vậy?
Nó trả lời... gọn ơ:
- Tôi mắc về dưới tỉnh.
- Bà con ở dưới cũng mạnh hết hả?
- Dạ, mạnh.
Bà xẩm múc cháo, rắc tiêu, rồi đẩy tô cháo đến trước mặt nó:
- Thầy Hai cứ ăn đi. Chừng nào có tiền trả cũng được, đừng lo!
Nó nuốt nước miếng, cầm muỗng múc cháo lên đổ cháo xuống cho mau nguội mà mắt sáng rỡ, mũi hít từng hơi mùi thơm mời mọc.
Giọng bà xẩm ôn tồn:
- Thời buổi bây giờ, đâu phải ai cũng còn tiền đâu thầy Hai. Hồi trước, làm ăn dễ, có đồng ra đồng vô. Bây giờ, càng ngày càng khó khăn, ai cũng chăm bẵm hết.
Ngừng một chút rồi tiếp:
- Chỗ quen biết, tôi nói thiệt. Thầy Hai cứ tới ăn tự nhiên, đừng ngại. Chừng nào thầy Hai trả cũng được hết. Mình với nhau mà... Phải thông cảm với nhau chớ! Thầy Hai hiểu tôi không?

Đến đây, bỗng thằng người hạ cấp trong tôi biến đâu mất! Để lại tôi ngượng nghịu cúi đầu nhìn tô cháo, chỉ nói lí-nhí được có mấy tiếng “Cám ơn thím. Dạ...”, rồi nín thinh. Tô cháo trước mắt tôi bỗng như to hơn, đầy hơn, đậm đà hơn... Bởi vì tôi thấy nó phải như vậy mới tương xứng với lòng tốt của bà xẩm. Và lần này, tôi có cảm tưởng như tôi ăn tô cháo đó chẳng bao giờ cho hết!

Tôi cúi đầu húp được vài muỗng thì bà xẩm đẩy tới một dĩa giò-cháo-quẩy. Tôi vội xua tay:
- Không! Không! Tôi không ăn giò-cháo-quẩy đâu thím!
- Không phải đâu. Đây là tôi cho thầy Hai mà! Không tính tiền!

Tôi ngước lên nhìn bà xẩm, dò xét. Bả nhìn tôi, hiền hòa, gật đầu nhè nhẹ như để nói “Thiệt mà! Ăn đi!”. Miếng cháo tôi đang nuốt bỗng nghe như bị nghẹn ngang ở cổ họng, làm tôi ứa nước mắt... Tôi không dám nhìn bà xẩm nữa. Tôi nhìn tôi đang cúi đầu húp từng muỗng cháo, trịnh trọng như trong đời tôi lần đầu tiên tôi được ăn món này, món cháo huyết đậm tình người của bà xẩm Đakao...

6/2/23

Con Đường Lấm Bụi

 Dạo:

       Con đường sỏi đá gập ghềnh,

Lang thang nào biết chính mình ở đâu. 

 

Cóc cuối tuần:

 

 Con Đường Lấm Bụi

 

Quanh đất người lủi thủi,

Đường lấm bụi kềm chân.

Quá khứ bỗng chợt gần,

Bần thần lơi nhịp bước.

 

Bóng ma nhiều kiếp trước,

Lũ lượt kéo về đây,

Gặp gỡ kẻ kiếp này,

Cùng dây dưa nhận họ.

 

Trên con đường lặng gió,

Những cọng cỏ vàng phơi

Là nhân chứng không lời

Của cuộc đời tạm bợ.

 

Người lan man than thở,

Chiều cắc cớ lui mau.

Từng vạt nắng phai màu,

Giành nhau đi trốn nợ.

 

Vong hồn vùng nức nở,

Nhắc nhở chuyện ngày qua.

Giọt lệ úa vàng pha,

Khóe mắt già lóng lánh.

 

Cơn sầu xưa chửa tạnh,

Thấm buốt lạnh chiều nay.

Hồn ma vẫn lay nhay

Lời thương vay thê thiết.

 

Người băn khoăn mỏi mệt,

Tự biết chắc trong lòng,

Những bóng quế chạy rong,

Là mình trong tiền kiếp.

 

Ác hại thay chữ nghiệp,

Hoài tiếp diễn không ngơi.

Trên chiếu bạc ngàn đời,

Người chơi không đủ vốn.

 

Dù lòng luôn chẳng muốn,

Sớm muộn cũng xuôi tay.

Thời gian trót tạm vay,

Sẽ đến ngày phải trả.

               x

           x      x

Dòng nhạc buồn xứ lạ,

Thầm rỉ rả bên tai,

Rằng đối với ngày mai,

Hôm nay là quá khứ.

 

Trót mang thân lữ thứ,

Dù bất cứ nơi đâu,

Cũng lê nặng bước sầu

Lên nhịp cầu dâu bể.

 

Đêm đất người lặng lẽ,

Có kẻ mất quê hương,

Chân lạc lõng chán chường,

Trên con đường lấm bụi.


        Trần Văn Lương

           Italy, 6/2023

Đâu Là Chân Hạnh Phúc?

 Bà Crisda Rodriguez (tỷ phú- Nhà thiết kế Thời trang)

Đâu Là Chân Hạnh Phúc?
Bà tỷ phú Crisda Rodriguez,
Nhà Thời trang, nổi tiếng trên Thế giới!
Viết lời trăn trối, trước lúc lìa đời,

Rằng: - Từ lâu, tôi có nhiều xe hơi,
Lộng lẫy tối tân, vô cùng sang trọng!
Ai ngờ, các xe ấy nay vô dụng,
Tôi giờ này… ngồi trên chiếc xe lăn!


Trong hàng Tỷ phú, tôi rất nổi danh,
Nhưng tiền bạc, xem ra vô ích quá!
Giây phút này, mạng sống tôi vô giá,
Tiền làm sao mua được… đoạn đường đời!

Căn nhà tôi, như Cung điện tuyệt vời!
Nhưng tôi sống hiện thời… trong Y Viện.
Bao nhiêu năm, từng đua đòi ăn diện!
Áo quần giầy dép, hàng hiệu xa hoa,

Tôi bây giờ… gầy guộc, xương bọc da,
Choàng chiếc áo vải, bịnh nhân đồng phục
Tôi có riêng một phi cơ phản lực,
Muốn là bay, tới bất cứ nơi nào!

Thế mà nay, sức yếu đuối biết bao,
Cần di chuyển, phải nhờ… người nâng đỡ!
Thuở trước, khi tôi xuất hiện đâu đó,
Bảy chuyên viên làm tóc kiểu tối tân!

Mà giờ đây, một thợ cũng chẳng cần,
Vì ung thư... tóc tôi đà rụng hết!
Chuyện ăn uống xưa, vô cùng đặc biệt,
Toàn sơn hào hải vị, những món ngon!
Nhưng ngày nay, bụng dạ quá héo hon,
Sống ngắc ngoải, chỉ còn nhờ… tiếp nước!

Cơ thể tôi đã hoàn toàn suy nhược,
Nhưng thần trí, bỗng giác ngộ vô cùng!
Muốn tỏ bày, trước giờ phút lâm chung,
Rằng: “Cuộc sống, đâu là chân Hạnh phúc?

Tiền bạc xa hoa, thuộc về trần tục,
Đến rồi đi phù phiếm, cõi vô-thường!
Hạnh phúc thật là: Sống với Yêu Thương,
Đó là cửa vào Thiên-đường Vĩnh cửu!”

Trần Quốc Bảo