Nhận được thư anh là tôi trả lời liền. Trước hết, tôi cám ơn anh về một món nợ cũ : anh đã đến thăm anh Nguyễn Tường Cẩm lúc còn tỉnh. Trước khi đi, anh hỏi trên diễn đàn có ai muốn nhắn nhủ gì không ? Tôi nhờ anh hỏi Cẩm còn nhớ hay đã quên tôi. Anh cho biết là Cẩm gật đầu. Lúc sinh tiền, năm nào Cẩm cũng gửi cho tôi tấm thiệp xuân chụp cả đại gia đình, mỗi năm con cháu thêm đông.
Trong điện thư gửi trên Diễn Đàn bữa qua, anh nhắc lại hồi còn đi học, anh thấy tôi bên kia đường. Tôi chỉ là một học trò bình thường. Giá có phép thần thông, biết được tấm lòng của anh, tôi đã chạy sang để nói chuyện rồi.
Anh quê ở Mỏ Cầy, quê hương của mấy câu ca dao :
Bến Tre giàu mía Mỏ Cầy
Giàu nghêu Thanh Phú, giàu xoài Cái Mơn
Bình Đại biển cá sông tôm
Ba Tri ruộng muối, Giồng Trôm lúa vàng.
Nói như vậy để thấy anh là người chân thật. Anh lại có trí nhớ tuyệt vời. Anh kể giai thoại bầu cử Tổng Hội Sinh Viên giữa anh Hồ Văn Nhựt và tôi.
Cũng trong trí nhớ mênh mông của anh mới có câu chuyện tình cảm giữa anh và ‘‘một em gái học Văn khoa’’. Em Văn khoa hỏi anh xuất xứ bài thơ ‘‘Nguyệt Hạ Độc Chước’’ của Lý Bạch lúc anh chị ‘‘còn nằm trên giường’’.
Tôi có giỏi giang gì đâu. Chẳng qua tôi là người ngoài cuộc nên có ý kiến khách quan. Chỉ có vậy thôi. Anh hỏi thì tôi xin góp ý :
‘‘Trên giường’’ là không gian tình tứ, thơ mộng. Cô gái văn khoa chọn không gian này nói chuyện thơ chỉ là ‘‘tức cảnh sinh tình’’ mà thôi. Anh học CTKD. Cô nàng Văn khoa. Anh không trả lời được không có gì là đáng trách. Trong môn ‘‘Tu từ Văn thể’’, giáo sư có nói gì về Lý Bạch đâu. Chỉ vì không trả lời được mà anh tự cho mình là ‘‘một thứ lường gạt’’ là không đúng. Tôi thiết nghĩ người con gái Văn khoa yêu anh ở chỗ anh rất mực thành thực:
Tu thân rồi mới tề gia
Lòng ngay nói thật gian tà mặc ai.
Nhận được thư anh, tôi bỏ cả bữa ăn tối, trả lời tức thì.
Nhân đọc lại bài thơ Lý Bạch, tôi chuyển thể lục bát, viết tặng riêng người bạn chân thật mà tôi quý mến : anh Nguyễn Thanh Nhàn.
Chuyển thể lục bát :
Ngắm trăng bình rượu còn đầy
Vườn hoa thơm ngát mê say một mình
Hằng Nga cùng bóng với hình
Tam nhân nhấm nháp một bình rượu cay
Chị Hằng ở tận cung mây
Bóng không biết uống, ta say một mình
Cùng trăng ta kết nghĩa tình
Niềm vui xuân mới có mình có ta
Nghe ta hát khúc xuân ca
Hằng Nga không muốn lìa xa cõi trần
Ta say múa với cung đờn
Nhịp nhàng nhảy múa bóng vờn cung mây
Khi say bè bạn ngất ngây
Còn khi tỉnh giấc đông tây giao hòa
Tình thân mãi mãi chẳng nhòa
Thề non hẹn biển Thiên Hà gặp nhau.
|
dịch thơ (11/03/2021) |