2/22/19
2/21/19
Tân Niên Tự Trào
Cóc cuối tuần:
2/20/19
Con Lọ Lem
Duy Xuyên/Tacoma
Biển là con bé trôi sông lạc chợ, lang thang, quần áo tơi tả, đang đứng khóc mếu máo tại bờ biển Nha trang, được mẹ tôi thương hại đem về nuôi.
Con bé không biết tại sao nó bị lạc cha lạc mẹ, trong một đoàn người tản cư, chạy tán loạn, khi con tàu của Pháp vừa cập bến Cầu Đá, Nha Trang, hồi năm 1941.
Mẹ tôi hỏi nó từ đâu đến, nó cũng không biết. Hỏi tên, nó cũng ngơ ngơ ngác ngác, chẳng rõ tên mình. Do đó mẹ tôi đặt tên cho nó là Biển. Vì Mẹ lượm nó trên bờ biển.
Ngày đầu tiên khi nó rón rén theo mẹ tôi bước vào nhà, nó như con mèo mướp, quần áo ướt mèm, mặt xanh men mét như tàu lá chuối vì phải đứng dưới cơn mưa mùa hạ vừa chợt đổ xuống, khi con tàu vừa há miệng, cập bến vào bờ. Nó sợ sệt không dám bước lên bực thềm ba cấp của nhà tôi. Mẹ phải bước xuống, nắm tay dìu nó lên. Nó bước theo mẹ tôi, chân tay run lập cập.
Mẹ dẫn nó vào bồn tắm, giặt gịua, và lấy quần áo của em gái tôi, bé Thanh Toàn, cho con Biển mặc. Tôi và Toàn hơi ngạc nhiên thì Mẹ âu yếm nhìn chúng tôi và bảo:
– Mẹ nuôi con bé này, để nó làm bạn với Toàn, để con bớt buồn! Nghen con.