5/25/19

Trước mắt

Chủ nhật Mother' Day vừa qua, đi dự "Ngày lễ mẹ" về, tôi thấy trước cửa nhà có một tờ giấy nhỏ, mở ra xem," Lòng tin là con đường đến Thiên Đàng". Hai chữ Thiên Đàng khiến tôi nhớ lại một câu chuyện mẹ tôi kể lúc tôi còn nhỏ.

Một cô giáo dạy tiểu học, là Phật tử rất chuyên cần, thường giảng dạy pháp lý nhà Phật trong lớp học. Một hôm cô giáo nói về nỗi khủng khiếp của Địa Ngục, rồi hỏi:
" Em nào muốn xuống Địa Ngục, đưa tay lên."
Không có em nào đưa tay, cô giáo cảm thấy rất vui.
Tiếp theo, cô giáo nói về vẻ đẹp của Thiên Đàng và sự tốt lành của Cực Lạc Thế Giới, rồi hỏi:
" Em nào muốn lên Thiên Đàng, đưa tay lên."
Hầu hết các em đều đưa tay, chỉ có một em đang lặng lẽ suy nghĩ ở cuối lớp không đưa tay.

Trăn trở tháng Tư

Chuyện tháng tư nhiều đêm thức giấc
Nhớ phận mình cứ ngỡ ác mơ
Triệu hùng binh phút giây tan mất
Lệnh hàng ban xuống thật khó ngờ…

Thuộc cấp nhìn ta mắt ngỡ ngàng
Trời đang trưa nắng kéo mây sang
Giọt mưa trái tiết trưa đầu hạ
Khóc cho trời Nam chịu tóc tang

Vĩnh Biệt Thâm Tình

Ngày nào cũng mở phone xem thư
Không ngóng không trông không đợi chờ
Chẳng có thư nhà lòng thấy nhẹ
Biết chị mình chưa bỏ trần nhơ !!

Trưa nay đang bước đi ngoài chợ
Tự dưng mắt mái mở phone xem
Nhìn tên người gởi không cần đọc
Vẫn biết tin buồn chị báo em…

Mấy lần lên Sài Gòn khám bệnh
Về nhà trở mệt cũng mấy lần
Tuần rồi chị mệt rồi bất tỉnh
Chở đi cứu cấp chị tỉnh dần…