Showing posts with label Tư Cỗi. Show all posts
Showing posts with label Tư Cỗi. Show all posts

11/26/21

Tư Cỗi

Sáng bình minh. Sương vẫn còn rơi sớm. Từng hạt rơi, gõ nhẹ trên những cánh hoa muôn sắc màu, long lanh như những ngón măng tơ đang nhẹ khảy cung đàn. Lá khẽ chao cành như cợt đùa với ngọn gió rong. Con hẻm đầu đường đã giật mình trở giấc. Mưa bắt đầu đổ hạt lạnh. Ngàn bóng nước tung nhảy khắp mặt đường. Những con chim non còn ngại ngùng ngái ngủ. Gió lửng lơ treo. Mây bừng dậy, dạt trôi những nỗi niềm mông mênh. Hạt nắng đầu tiên vừa độ chín, hé vàng bung nở, tư lự nhìn đời đang mãi quay vòng trên khung cửi.

Tư Cỗi đã thức dậy từ tờ mờ sáng. Gã đang đứng tựa cửa hiên nhà, mắt dòm doi dõi những hạt mưa rơi. Căn nhà mút nát của gã nằm cuối đường hẻm nhỏ, khuất sau lò rèn của anh Sáu Gảy. Tay Cỗi mân mê ly cà phê đen quánh đã lạnh đong, lạnh hơn cả lòng đường chợ hẻm, vậy mà gã vẫn còn say mê nhâm nhi từng giọt nhỏ. Môi gã đen xì còn ngậm điếu thuốc rê mới quấn xong nhưng vẫn ngây ngơ biếng lười chưa thèm châm lửa vội.