12/26/19

BAO GIỜ ĐẾN "TẾT CONGO"?

Khi phải chờ đợi một điều gì đó quá lâu, chúng ta thường vui miệng mà bảo nhau rằng “chờ đến Tết Congo”. Vậy trên thực tế thì Congo có Tết hay không? Câu trả lời là "Có". Quốc gia này vẫn có một ngày tết truyền thống, tuy nhiên phải 50 năm mới diễn ra một lần.



Một điều thú vị là trên bản đồ thế giới có đến hai đất nước mang tên Congo cùng tồn tại. Một nước là Cộng hòa Congo (Congo Brazzaville) và nước còn lại là Cộng hòa Dân chủ Congo (Congo Kinshasa). Hai quốc gia này cùng nằm trong khối Cộng đồng Pháp ngữ, có chế độ chính trị riêng và sử dụng đồng tiền riêng. Bộ mặt kinh tế hai quốc gia này cũng hoàn toàn trái ngược nhau. Cộng hòa Congo là một nước đang phát triển, nền kinh tế tuy dựa chủ yếu vào việc khai thác và xuất khẩu dầu mỏ nhưng cũng đã có những bước tăng trưởng ấn tượng trong những năm gần đây.

12/25/19

Đêm Giáng Sinh Xưa

ĐÊM GIÁNG SINH XƯA
Tiếng ai đó thở dài trong bóng tối
thay cho lời kinh nguyện đón Giáng Sinh?!
Đêm lạnh đầy lán trại. Tù tàn binh
ngồi thổn thức, co ro, tay bó gối.

Tiếng ai đó, hay thâm u gió thổi
hòa với côn trùng tấu khúc nỉ non?!
Nhìn màn đêm, lòng ray rứt, héo hon
Mừng Đêm Thánh bằng tiếng lòng.. áo não!

Như đáy vực trùng trùng sương huyễn ảo
Lòng chơi vơi giữa rừng núi thâm u
Kiếp khổ sai trong tăm tối ngục tù
nuôi hy vọng vào nguồn ơn nhiệm lạ!

Tiếng ai đó! Trời ơi, sao buồn quá!
Nhớ gia đình, thương Cha Mẹ mong con
Nhớ người yêu, đồng đội, nhớ Sài Gòn
Nhớ kỷ niệm buồn, vui ...nhớ tất cả!

Tiếng ai đó, hay rừng khuya trút lá
xạc xào như khúc nhạc khóc nhân sinh?!
Triệu con tim thổn thức mộng an bình
Xin ơn phước lấp tràn cơn sóng đỏ.

Tiếng ai đang thì thầm, hay lời gió
mang hương lòng vượt trăm núi, ngàn sông?
Đêm huyền vi, có mơ thấy gì không
hỡi đồng cảnh: Tù tàn binh Hiệp Đức !?
HUY VĂN
( Để nhớ Nhà 2, Trại 4. Hòm thư TA14. Tổng trại1 Hiệp Đức,
Quảng Nam 24-12-1975 )

12/23/19

Tây Du Ký

Theo sách khảo cứu Pháp văn, chẳng những là một nhà sư đạo đức, Huyền Trang còn tỏ ra là một học giả uyên thâm, một nhà du thám kỳ tài, một nhà sử học uyên bác, một nhà địa lý học chơn tài, một nhà ngôn ngữ học xuất chúng, nhứt là một nhà phiên dịch giỏi không ai bằng.
Mọi người Việt Nam chúng ta, ai ai cũng đã từng được nghe kể lại, hoặc đọc truyện Ông Đường Tam Tạng đi Tây phương thỉnh kinh trong truyện Tây Du Ký Diễn Nghĩa. Trong lịch sử tiểu thuyết Trung Quốc, bộ Tây Du Ký Diễn Nghĩa có cái đặc điểm ngộ nghĩnh là trẻ nhỏ đọc thì mê theo trẻ nhỏ; người lớn đọc thì lại say sưa theo ngườì lớn. Trẻ nhỏ thì thích Tây du diễn nghĩa thần thông quảng đại, có bảy mươi hai phép biến hóa. Có Trư Bát giới chọc cười duyên dáng .... Còn người lớn thì say mê vì những ý nghĩa thâm trầm, trào lộng. (theo Vương Hồng Sển)

tiễn biệt















Nhạc khúc cuối năm thấm thía buồn
Thang âm rớt rụng lệ trào tuôn
Nốt nhạc rụng rơi rồi biến mất
Tháng tận năm tàn cũng thế thôi.

Nhạc khúc giao thừa tấu điệu blues
Xao xuyến saxo quá mịt mù
Sương nhạc nhớ nhung sầu kỷ niệm
Nốt nhạc mà như lá cuối thu.

Hành vân lưu thủy gió qua vèo
Nốt nhạc chìm sâu nuớc cuốn theo
Đừng vớt bèo trôi con nước cuốn
Năm tháng vơ vẩn chút bọt bèo.

Điệu nhạc xem ra có nốt trừ
Thời gian còn lại chẳng còn dư
Tuổi đời chồng chất càng thêm nặng
Nhạc sầu chất ngất những ưu tư.


12/19/19

Chúc Mừng Giáng Sinh & Năm Mới 2020

Nhà nguyện Năng Tĩnh, Viện Đại Học Đà Lạt

Chung Thế Hùng

Tiễn Chị Vũ Phương-Lan

Dạo:
Chị về chốn ấy thảnh thơi,
Biết chăng trần thế bao người tiếc thương.
Cóc cuối tuần:

Tiễn Chị Vũ Phương-Lan

(Vĩnh biệt chị Vũ Phương-Lan, một người bạn/chị văn nghệ
trong bao năm qua đã không ngừng khích lệ tôi)

Tôi đất Mỹ, Chị trời Âu xa tắp,
Chỉ hai lần có dịp gặp mặt nhau,
Dù thơ văn qua lại đã từ lâu,
Vẫn luôn được nghe nhiều câu khích lệ.

Gần mười năm, có lẽ,
Mỗi khi tôi bày vẽ "Cóc cuối tuần",
Chị bỏ công "cảm nhận" đủ mọi lần,
Dù bận rộn, dù bản thân mệt nhọc.

Tôi viết chỉ rặt toàn thơ con cóc,
Nhưng Chị luôn kiên nhẫn đọc từng bài.
Chưa lần nào Chị lên tiếng chê bai,
Hoặc khéo léo rót tai lời thêu dệt.

Qua những gì Chị viết,
Biết Chị hằng tha thiết với quê hương,
Biết cùng chung kiếp tỵ nạn tha phương,
Thân mất nước khắp dặm đường thui thủi.

Dù gặp mặt chỉ vài lần ngắn ngủi,
Lòng vẫn nghe được an ủi thật nhiều,
Đời lưu vong đã đến lúc xế chiều,
Ngẫm nghĩ lại, còn bao nhiêu tri kỷ?

Nhờ có những bạn thơ văn như Chị,
Luôn kiên trì bền bỉ chịu cảm thông,
Khiến cho tôi được cảm thấy yên lòng
Để tiếp tục dài dòng không quản ngại.
x
x x
Nghe Chị dọn nhà qua Gia-nã-đại,
Rồi mừng nghe Chị thăm lại Cali,
May mắn thay, đây là dịp thứ nhì,
Được gặp Chị nơi này khi tạm ghé.

Thấy Chị vẫn còn an khang mạnh khỏe,
Vẫn khoan thai ngồi vui vẻ hàn huyên,
Vẫn nói cười thật tươi tắn tự nhiên,
Không một chút ưu phiền dù nho nhỏ.

Ngờ đâu chỉ mấy tháng trời sau đó,
Lại nghe tin Chị vất bỏ hành trang
Lên đường vào cõi trung ấm mênh mang,
Lòng sửng sốt thêm bàng hoàng tiếc nuối.

Vừa an cư đất mới,
Chị đã vội vàng rẽ lối bơ vơ,
Bỏ bạn bè trên đất khách ngẩn ngơ,
Vĩnh viễn chẳng bao giờ còn gặp mặt.

Chị có thấy lệ buồn từ khóe mắt
Của người thân ở khắp chốn gần xa,
Chị Huỳnh-Anh, anh Nhuận, chị Vân-Hà...
Đang đau đớn nhỏ ra giờ vĩnh biệt.

Trời Bắc Mỹ, gió đông buồn rên siết,
Lòng người càng thêm thê thiết tái tê,
Còn chưa nguôi sầu mất nước xa quê,
Lại chua xót tiễn Chị về thiên cổ.
x
x x
Sẽ tiếp tục gửi Chị bài như cũ,
Vì tận đáy lòng khốn khổ của tôi,
Vẫn muốn tin Chị còn sống trên đời,
Dù biết chẳng được hồi âm như trước.

Sương đông về sướt mướt
Tiễn đưa người vừa cất bước thiên thu.

Trần Văn Lương
Cali, 12/2019