10/16/15

Văn chương về nỗi đau con người giành Nobel 2015

Trong bối cảnh Nga đang căng thẳng với Mỹ, cùng nhiều nước Châu Âu, không ít người tin rằng việc trao giải Nobel Văn Chương 2015 cho bà Svetlana Alexievich là có động cơ chính trị. Nhưng bên cạnh đó, rất nhiều người được biết về bà Svetlana Alexievich, đã hiểu rằng cuối cùng là Nobel cũng đã chọn đúng được một con người đã âm thầm cống hiến cho các số phận và biên niên sử về đổ nát và cai trị trên thế giới này.

Bài diễn văn chấn động sâu sắc của nữ sinh 17 tuổi Trung Quốc: Tổ quốc tôi, ông là ai?

 

Bài diễn văn của một nữ sinh 17 tuổi “Nếu tôi sống thêm hai nghìn năm nữa thì tổ quốc của tôi, ông sẽ là ai?”, có lẽ sẽ cho chúng ta một cái nhìn khác về “giấc mơ Trung Hoa”.

Trung Quốc, giấc mơ trung hoa,

Một trường trung học phổ thông tại Trung Quốc, tổ chức hội diễn văn với chủ đề “Tổ quốc thân yêu”, dưới đây là bản thảo bài diễn văn của nữ sinh thể hiện những nhận thức rất lí trí và sáng suốt, vượt xa phần đông thế hệ thanh niên Trung Quốc hiện tại. Liệu cô gái này có thể thay đổi Trung Quốc?

Thu

Chung Thế Hùng

unnamed

10/14/15

San Diego

Ba nơi (#3)
San Diego:
Những lần qua Mỹ trước đây, đi từ khu này qua khu khác chúng tôi dùng máy bay. Lần này anh bạn của chúng tôi dẫn chúng tôi đi đường bộ. Đường từ SF đến LA rất tấp nập. Thỉnh thoảng tôi lái xe trên con đường 31 của Úc mà tưởng chỉ đi có 1 mình một freeway.
Tiếc quá, lúc đó tôi còn đang ngất ngư nên không thưởng thức được khung cảnh hai bên đường, nhất là các khu trồng cây xanh mướt.
Sau ngày ở Mexico về lại Mỹ, chúng tôi ở vùng Orange County và được bạn dẫn xuống SD quấy rầy các ông bạn đang sinh sống tại San Diego (SD). Chúng tôi được ông bạn địa phương dẫn đi quanh vùng và sau đó cho chúng tôi ghé hai nơi nổi tiếng ở SD là khách sạn del Coronado và Maritime Museum.


SàiGòn và Tuổi Thơ Tôi

Trần Mộng Tú

saigon6

Tôi xa quê hương ở vào tuổi không quá trẻ dại để dễ quên và cũng không quá già để chỉ dành toàn thời giờ cho một điều mất mát, rồi đau đớn. Tôi ở vào tuổi mà khi bước đến vùng đất mới, đời sống đã như lôi tôi đi trong một cơn lốc trên những con đường khác nhau trước mặt, hầu như không ngưng nghỉ. Tôi chóng mặt, nhưng tôi vẫn biết tôi là ai và tôi ở đâu trên quê người, nên những lúc tôi phải ngưng lại để thở là những lúc hồn quê nôn nao thức dậy trong tôi.

dạ cổ hoài lang

-ss-

Đâu phải tự nhiên mà cầm bút
Viết nên bi khúc khóc tình duyên
Thức đêm nay ngày mai ly biệt
Sáu Lầu viết "Dạ Cổ Hoài Lang"

Tha thiết yêu nhau ước hẹn thề
Cho dù góc bể đến sơn khê
Vẫn luôn kề cận luôn âu yếm
Ru giấc tình yêu đắm cõi mê!!