2/2/16

con khỉ lại về


Khỉ đến năm nầy nhớ khỉ xưa
Một thời bom đạn rải như mưa
Giặc thù xảo trá quên lời ước
Bắn giết dân như chuyện giỡn đùa...

Thuở ấy mắt đời ta trong sáng
Sân trường hoa bướm rộn ràng vui
Chăm lo đèn sách bên thầy bạn
Nuôi những niềm mơ ước tuyệt vời ...

MẶC CẢM CỦA SỰ DỐT NÁT

Bài của Nguyễn Liệu về “cái bằng tiến sĩ”

Nguyễn Liệu

Năm 1976, chấm dứt chiến tranh, bác sĩ Tôn thất Tùng, một bác sĩ giỏi, học tại Pháp, kẹt trong kháng chiến, rồi phải phục vụ cho Việt cộng, đã mạnh dạng viết bài báo đề nghị bác sĩ Việt cộng được đào tạo trong chiến tranh, phải thi và học lại. Nếu không học lại hoặc học mà thi không đậu, thì không cho hành nghề vì không đủ tiêu chuẩn của một bác sĩ.

Tôn thất Tùng, một đảng viên cộng sản, cũng phải đợi gần 80 tuổi mới liều mạng nói một sự thật mà đã cắn răng chịu đựng gần hết cuộc đời. Bởi vì chính ông đã chứng kiến đã đào tạo những đảng viên trung kiên, dốt nát trong 6 tháng trở thành bác sĩ y khoa ,đáng lẽ phải đào tạo từ 6 năm đến 15 năm sau khi tốt nghiệp trung học.
Tại sao không gọi y tá mà phải gọi bác sĩ. Đó là đặc điểm của ….

1/30/16

Về quê ăn Tết

Chung Thế Hùng

LÀM SAO BIẾT ĐƯỢC

LÀM SAO BIẾT ĐƯỢC
Không có mai vàng trong sân nắng
Không có hoa thơm gọi bướm về
Mây che khuất nẻo đường quê
Làm sao biết được Xuân về hay chưa!?

Cây đứng trơ cành. Sương tuyết phủ
Lạnh buốt hoàng hôn. Gió não nề
Xám trời giăng mắc sơn khê
Làm sao biết được Xuân về hay chưa?!

Nâng sầu viễn xứ lên môi đắng
Dáng Xuân biền biệt tận chốn nào!
Nắng còn ngủ muộn trên cao
Làm sao biết được khi nào Xuân sang!?

Không có mây trời xanh mắt biếc
Chẳng thấy nụ hồng trên áo hoa
và Em ở cuối trời xa
Làm sao biết được Xuân qua chốn này?!

Gom hết cô liêu vào nhật ký
cho buồn, vui lắng với đêm đông
Ngoài hiên tuyết trắng mênh mông
Làm sao biết được Xuân hồng sắp sang!?

Ước gì nắng cuốn trôi băng giá
cho đất trời vui nhịp hồi sinh
Bao năm Xuân nặng u tình
Còn bao lâu nữa bình minh sáng trời?!
HUY VĂN


Japanese Net Gun

1/28/16

DI SẢN NGUYỄN TẤN DŨNG

Nguyễn Quang Duy

Ván cờ đã kết thúc Nguyễn Phú Trọng tiếp tục vai trò, Nguyễn Tấn Dũng ra đi không hẹn ngày trở lại.
Sau 20 năm trong Bộ Chính Trị và 10 năm làm Thủ Tướng ông Dũng để lại di sản như sau:
Thứ nhất, nợ quốc tế cao ngất trời. Nợ đến độ không còn ai muốn cho vay. Bà Victoria Kwakwa, Giám đốc Ngân hàng Thế giới phải đặt câu hỏi “Việt Nam sẽ lấy nguồn ở đâu để tài trợ cho chương trình phát triển đầy tham vọng trong 5 năm tới”?
Thứ hai, vay phải trả. Người Việt từ bé đến già mỗi người đã nợ quốc tế hằng ngàn Mỹ Kim và mỗi người mỗi năm phải trả cả vốn lẫn lời hằng trăm Mỹ Kim.