Nhận xét về tánh nết của người Việt nam, Cụ Trần Trọng Kim viết trong cuốn Việt Nam Sử Lược của Cụ, có đoạn:
"Về đàng trí tuệ và tính tình, thì người VN có cả các tính tốt và các tính xấu.
Đại khái thì trí tuệ minh mẫn, học chóng hiểu, khéo chân tay, nhiều người sáng dạ, nhớ lâu, lấy sự nhân nghĩa, lễ, trí, tín làm năm đạo thường cho sự ăn ở.
Tuy vậy cũng có hay tính tinh vặt, cũng có khi quỷ quyệt, và hay bài bác chế nhạo. Thường thì nhút nhát, hay khiếp sợ và muốn sự hoà bình, nhưng mà đi trận mạc thì cũng có can đảm, biết giữ kỹ luật. Tâm địa thì nông nổi, hay làm liều, không kiên nhẫn, hay khoe khoang, và ưa trang hoàng bề ngoài, hiếu danh vọng, thích chơi bời, mê cờ bạc. Hay tin ma, tin quỷ, sùng sự lễ bái nhưng mà vẫn không nhiệt tin tôn giáo nào cả. Kiêu ngạo và hay nói khoác, nhưng có lòng nhân, biết thương người và hay nhớ ơn. Đàn bà thì hay làm lụng và hay đảm đang, khéo chân, khéo tay, làm được đủ mọi việc mà lại biết lấy việc gia đạo làm trọng, hết lòng chiều chồng, nuôi con, thường giữ được các đức tính rất quý là tiết, nghĩa, cần, kiệm.
… Từ tư tưởng cho đến việc làm, người mình thường lấy Tàu làm gương. Hễ ai bắt chước được Tàu là giỏi. Ai không bắt chước được Tàu là dở".
Đó là người Việt nam của năm 1930. Ngày nay, ở hải ngoại, người Việt Nam ta chắc phải khác hơn, tức phải khá hơn chớ?
Hai - Ba người Việt mà đứng nói chuyện với nhau, thì coi như là một cái chợ
Chời ơi, cụ Trần viết cách đây hơn nửa thế kỷ, mà sao tôi thấy nó đúng y bon với tôi hiện giờ.
Cộng đồng chúng ta cũng nên đấm ngực mình trước khi đấm ngực người khác, nhận xét của tác giả bài viết có nhiều điểm đúng lắm đó. Chúng ta thử lên chuyến bay Air Vietnam bay từ Melbourne hay Sydney về VN thì sẽ thấy cảnh này
Tại sao các người đẹp Vietnam Airlines không bao giờ cười?
Chuyến bay VN831 Hà Nội - Bangkok hôm ấy, được mấy "nàng tiên" áo dài Vietnam Airlines phục vụ làm tôi nhớ đến "cô hàng xóm" của thi sỹ Nguyễn Bính. Không ít chàng rung động, kể cả người viết bài này khi ngắm tà áo bay.