1/25/22

Việt Nam gia tăng sử dụng đường sắt Trung Quốc xuất hàng sang châu Âu

RFI tiếng Việt - Thu Hằng - Ngày 24.01.2022

Nghe: Phần âm thanh:


Các container hàng xuất khẩu được chất lên một chiếc tàu tại cảng Sài Gòn, Việt Nam, ngày 03/05/2020. AP - Hau Dinh

Hơn bốn tháng sau khi chuyến tầu container đầu tiên từ Hà Nội đến thành phố Liège, miền nam Bỉ, ngành vận tải đường sắt Việt Nam hài lòng về tiềm năng phát triển một trục vận tải mới, song song với đường biển. Việt Nam đã « tranh thủ » tuyến đường China-Europe Express, nằm trong Sáng Kiến Một vành đai một con đường (BRI) được chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình khởi xướng năm 2014, để đưa hàng hóa đến tận Tây Âu.

Công ty Cổ phần Vận tải và Thương mại Đường sắt - Ratraco, đơn vị khai thác tuyến đường này, cho biết có 28 đoàn tầu, với khoảng 644 container 40 feet, đã đi sang châu Âu kể từ chuyến tầu đầu tiên xuất phát đi Liège ngày 20/07 đến hết tháng 11/2021. Thực ra, tầu container từ Việt Nam không đi thẳng đến Bỉ mà phải qua Trịnh Châu (Zhengzhou, tỉnh Hà Nam), điểm đầu của tuyến vận tải đường sắt nối với Liège (Bỉ), được khánh thành ngày 24/10/2018.

1/24/22

Khẩu trang kháng khuẩn, tự phân hủy sinh học

Kể từ khi bắt đầu đại dịch hai năm trước, sản lượng khẩu trang toàn cầu đã tăng vọt lên 129 tỷ mỗi tháng từ mức ước tính chỉ 8 tỷ trong cả năm 2019. Mặc dù chúng đã giúp bảo vệ con người khỏi Covid-19, nhưng những chiếc mặt nạ - ngày nay chủ yếu được làm từ sợi nhựa có thể mất hàng trăm năm để phân hủy - là mối đe dọa đối với những sinh vật sống ở suối, sông và đại dương. Gần 1,6 tỷ khăn che mặt có khả năng sẽ ở biển vào năm 2020, dựa trên một giả định thận trọng của tổ chức phi lợi nhuận bảo tồn biển OceansAsia, ước tính khoảng 3% khẩu trang được làm trong năm đó đã trở thành rác. Theo một nghiên cứu của Đại học Nam Đan Mạch, khi ở ngoài trời, các sợi của chúng vỡ ra thành vi nhựa không thể thu thập nhanh hơn nhiều so với túi nhựa, khiến chúng trở thành mối đe dọa lớn hơn túi nhựa.

1/22/22

Thiền sư Thích Nhất Hạnh viên tịch tại chùa Từ Hiếu ở Huế, thọ 95 tuổi

Tin BBC tiếng Viêt ngày 22.01.2022

Thiền sư Thích Nhất Hạnh vừa viên tịch tại Huế, theo thông tin từ Tăng đoàn Làng Mai nói với BBC tối thứ Sáu 21/01 giờ châu Âu.

Thiền sư Nhất Hạnh tại Tp HCM trong một lễ giải oan hồi tháng 3/2007.

Sư cô Chân Hiến Nghiêm, người Anh, hiện có mặt tại Pháp cho BBC News Tiếng Việt biết vào lúc 20:55 giờ London tối thứ Sáu rằng "lễ tang thầy của chúng tôi sẽ được tổ chức ngay từ sáng Thứ Bảy, ở Huế và kéo dài 5 ngày".

Thông tin từ Tăng đoàn Làng Mai cho hay thiền sư Thích Nhất Hạnh viên tịch lúc 00:00 giờ ngày 22/01, năm 2022, ở tuổi 95, theo giờ Việt Nam ở chùa Từ Hiếu, Huế.

"Đây là ngôi chùa thầy quy y đúng 80 năm về trước."

Thông bạch, cáo phó còn nói "nhà tác giả và nhà thơ, thiền sư Thích Nhất Hạnh đã viết trên 100 cuốn sách, và sách của thầy được dịch sang 40 ngôn ngữ"


Các cuốn in bằng tiếng Anh, The Miracle of Mindfulness, Peace is Every Step, Anger, và How to Love, đều nổi tiếng thế giới.

Một bài trên BBC News tiếng Anh hồi 2018 gọi ông là "người cha của môn Chánh niệm" (The Father of Mindfulness).

Các sách báo quốc tế đặt ông vào vị trí là một trong số các "lãnh tụ tâm linh, tinh thần" - The Guardian ở Anh coi ông là 'exiled spiritual leader'- có tầm ảnh hưởng vượt ra ngoài một quốc gia.

BBC News Tiếng Việt hồi tháng 8/2010 có bài mô tả chuyến thăm của thiền sư đến London thuyết giảng về Phật giáo cho đa số người nghe là dân Anh và châu Âu:
Tăng đoàn Làng Mai trong buổi biểu diễn, thuyết giảng tại London tháng 8/2010

"Những người Việt Nam mới gặp phái Làng Mai có thể ngạc nhiên một cách thích thú khi thấy đa phần tăng ni theo ông là người Phương Tây. Nhưng đây không phải là chuyện lạ vì thực ra, Phật giáo cũng từ bên ngoài du nhập vào Việt Nam. Và nếu sau này, người thay thế Thiền sư Nhất Hạnh là một đệ tử Tây Phương thì cũng hợp lý bởi Làng Mai trước hết là một sản phẩm của xã hội châu Âu. Thông điệp của Thích Nhất Hạnh ngay từ thời Chiến tranh Việt Nam cũng đã vượt lên vị trí địa lý của xứ sở quê ông."

Trang BBC Religion viết về cuộc đời ông như sau:

Sinh năm 1926, ông quy y năm 16 tuổi và đúng tám năm sau đã lập ra Viện Phật giáo Ấn Quang ở Sài Gòn.

Năm 1961, Thích Nhất Hạnh sang Hoa Kỳ học và dạy môn tôn giáo so sánh ở các đại học Columbia và Princeton. Ông trở về Việt Nam hai năm sau đó để tham gia dẫn dắt các nỗ lực Phật giáo vì hòa bình.

Tháng 2/1964, ông lập ra dòng Tiếp Hiện, và đến 1966 lại rời Việt Nam ra thế giới để kêu gọi hòa bình trong khi cuộc chiến Việt Nam lan rộng.

Năm 1967, mục sư Martin Luther King đề cử ông cho giải Nobel Hòa bình, ca ngợi ông như sau

"Vị sư nhỏ bé từ Việt Nam nhưng là học giả có trí tuệ rất lớn. Ý tưởng vì hòa bình của ông, nếu được áp dụng, sẽ có thể tạo ra động lực cho đối thoại giữa các đạo giáo, vì tình huynh đệ của thế giới, vì nhân loại."

Năm 1969, thầy Thích Nhất Hạnh dẫn phái đoàn Phật giáo vì Hòa bình tới Hòa đàm Paris, và lập ra Tăng đoàn Phật giáo Thống nhất (Unified Buddhist Church - UBC) ở Pháp. Từ đó hình thành cộng đồng tu tập đầu tiên năm 1975, và sau đó là cơ sở Làng Mai ở miền Nam nước Pháp từ 1982.

Các cơ sở khác về sau được mở ra ở nước khác, gồm cả Việt Nam.

Nhưng việc 'bén rễ' của hệ phái này ở Lâm Đồng bất thành và tăng ni của tu viện Bát Nhã theo Làng Mai bị chính quyền gây khó khăn, phải bỏ đi năm 2009.

Xem thêm bài phỏng vấn của BBC năm 2009 về sự kiện tại tu viện Bát Nhã, Lâm Đồng.

Một cơ sở sau đó ra đời tại Thái Lan, trong vùng núi thuộc tỉnh Nakhon Ratchasima.

Xem bài tường thuật của BBC từ cơ sở này năm 2018.

Tháng 8/2017, chính quyền VN lại cho phép thiền sư Thích Nhất Hạnh về thăm quê hương và ông ở lại đó cho đến khi qua đời.

Tuy được ca ngợi trên thế giới, cách nhìn về ông và trung tâm Làng Mai do ông sáng lập đã và đang khá khác nhau trong cộng đồng người gốc Việt ở hải ngoại, với nhiều lời khen và cũng có cả chỉ trích.

Quan hệ của Làng Mai với nhà nước Việt Nam hiện hành và những chức sắc của Giáo hội Phật giáo theo con đường 'xây dựng chủ nghĩa xã hội' cùng Đảng Cộng sản cũng không hoàn toàn êm đẹp, tuy đã cải thiện đáng kể từ sau sự kiện Bát Nhã.

Mới trong tháng 11/2021, trang Phật giáo Việt Nam đăng bài của ông Trần Đăng Khoa "Mừng Thiền sư Thích Nhất Hạnh 95 tuổi".

Bài có đoạn "nhân ngày sinh nhật ông, tôi lại nhớ đến cuốn sách rất thú vị: "Những bước chân an lạc".

"Cuốn sách tập hợp một số bài báo trong hàng vạn bài viết về Thiền sư Thích Nhất Hạnh của các cây bút nổi tiếng trên thế giới."

"Chúng ta đang sống trong một thế giới đầy bất an...Thích Nhất Hạnh cho rằng, chỉ có tình thương yêu mới xóa bỏ được mọi hận thù.một trong những công lao lớn nhất của Thiền sư Thích Nhất Hạnh là đã hiện đại hóa đạo Phật, đưa đạo Phật đi vào cuộc đời."

Bài liên quan: 
.....

1/21/22

Tri Ân


[酒矸倘賣無] (Ai có vỏ chai rượu cần bán không?) Bài hát nói lên công ơn nuôi dưỡng của người cha mộc mạc cần cù.

Tôi nghe và hát bài ca này vào thập niên 80, lúc mới đặt chân đến Mỹ. Xa quê hương nhớ mẹ hiền, cho nên bài ca thường cho tôi nhiều cảm xúc. Nay nhờ anh K. chia sẻ câu chuyện càng thấy xúc động với sự hy sinh cao cả và tình thương vô tư của cha mẹ và ý thức hơn lòng hiếu thảo với cha mẹ là cái gốc để làm người lương thiện.

Ca từ lay động lòng người trong bài nhạc nói lên câu chuyện cảm động giữa Thúc Câm và A Mỹ:

"Không có trời thì làm sao có đất? Không có đất thì sao có thể có nhà? Không có nhà thì làm sao có cha? Không có cha thì sao có thể có con?"

Ngày nào thơ bé cha nhặt con về, nuôi con dìu con muốn con nên người để mai này ngẩng lên với đời. Vì hư danh con đánh mất chính mình, bỏ lỡ người yêu và bằng hữu đã cùng nhau trưởng thành trong cuộc sống tương thân tương trợ, thậm chí bỏ lỡ người cha cưu mang thân yêu đã suốt đời hy sinh cho mình. Vì con bất hiếu, ngày qua con đã mải mê danh lợi đâu nghĩ nhớ đến cha, nay đứa con bất hiếu đã biết sám hối. Giờ này con khóc, thì giọt nước mắt cũng đâu thể giúp để cho cha trở về với con.

樹欲靜而風不止, 子欲養而親不待. 
(thụ dục tịnh nhi phong bất chỉ, tử dục dưỡng nhi thân bất đãi).

Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không còn.

Ngụ ý của hai câu ngạn ngữ trên là muốn nhắc nhở những người con rằng: Khi cha mẹ còn sống, cha mẹ như cây cao bóng cả che mưa che nắng cho con cái. Nhưng khi về già thì thân cây xơ xác, chỉ một cơn gió nhẹ cũng có thể lay đổ. Con cái nếu không làm tròn chữ hiếu thì khi cha mẹ mất rồi sẽ chỉ còn lại là niềm tiếc nuối khôn nguôi.

Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng

Khi cha mẹ còn sống, con cái thường nghĩ là gánh nặng; khi cha mẹ ốm đau, chỉ mới chăm sóc được một thời gian ngắn là đã than phiền. Cha mẹ cả đời vất vả ngược xuôi; cuối cùng chỉ còn con cháu là thứ duy nhất để níu kéo lại trong cuộc đời này… nhưng thường lại thất vọng với thái độ cử chỉ lãnh đạm lơ là của con cháu.

Con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không còn

Người Do Thái có một câu ngạn ngữ: “Lúc cha mẹ cho con thứ gì, con đều nở nụ cười; lúc con cái cho cha mẹ thứ gì, cha mẹ khóc”. Cũng như nghệ sĩ Hữu Phước hát trong vở kịch [Lá sầu riêng trổ bông]: "Có dòng nước nào chảy ngược về nguồn?" Trên đời, chỉ có cha mẹ mới có thể làm cho chúng ta mọi thứ mà không cầu báo đáp.

Mọi thứ trên thế gian, mất đi rồi đều có thể tìm lại được ngoại trừ sinh mệnh con người. Cho dù có bao nhiêu tiền bạc cũng không mua được chiếc vé máy bay đến nơi Thiên Đường. Cho dù muốn nói "con yêu cha mẹ" biết bao nhiêu thì cha mẹ cũng vĩnh viễn không thể nghe thấy.

“Con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không còn,” lời nói khiến bất kỳ phận làm con nào cũng vô cùng đau đớn. Vậy hãy cố gắng chăm sóc phụng dưỡng đấng sinh thành, đừng để lại sự đau đớn và tiếc nuối về phận làm con đến hết cuộc đời.

Hãy báo hiếu cha mẹ khi còn có thể, đừng chờ đợi đến sau này, vì sau này có thể sẽ không bao giờ có nữa…

Nhân đây, tôi xin mượn bài thơ của một tác giả nặc danh để thay mặt con cái muôn phương tỏ lòng hiếu kính và tri ân với bậc sinh thành, con biết ơn mãi mãi...

Sinh thành dưỡng dục mãi mang ơn
Khắc cốt ghi tâm chẳng thể sờn
Mẹ vốn so như lòng biển cả
Cha thời sánh với đỉnh trường sơn
Làm con trách nhiệm thời tôn kính
Chớ để nhân gian phải oán hờn
Hãy nhớ bao lời kinh Phật dạy
Muôn đời phúc đức vững bền hơn.

Trường
01-22-2022

Đọc bài : 

Ai có vỏ chai rượu cần bán không?

Đây là tựa bài hát nổi tiếng kể về một câu chuyện có thật ở Đài Loan diễn ra vào những thập niên 1980, bài hát có tên: “Có ai bán vỏ  chai không“.

Nội dung câu chuyện có thật xúc động lòng người như sau: Một ông lão chân bị khập khiễng sống bằng nghề thu thập vỏ chai, ông bị câm điếc và phải sống đơn độc một mình, cuộc sống khá khốn khổ.

Một ngày kia ông nhặt được một em bé bị bỏ rơi trên đường phố. Ông đã ngây ngất trong niềm vui và nghĩ rằng đó là một món quà mà thượng đế đã ban cho mình.

Ngay lập tức, ông đã đem đứa trẻ về nuôi, thu mua những vỏ chai rượu rỗng bán đi để lấy tiền mua sữa. Ngày qua ngày, em bé bị bỏ rơi được ông cưu mang và nuôi nấng như vậy. Đến năm lên 6 tuổi, em bé đã nhặt một con cún con về nuôi và đặt tên nó là Vượng Tài.

Chú chó nhỏ, ông lão câm điếc và cô bé cùng dựa vào nhau để sống. Tuổi thơ của em lớn lên cùng những vỏ chai rượu xếp chồng lên nhau.

Chất giọng bẩm sinh tốt của em đã trở thành máy rao bán cho ông. Cứ mỗi sáng sớm em lại dắt ông lão chống nạng để đi thu lượm, vừa đi em vừa hô lớn: Có ai bán ve chai không? Có ai bán ve chai không?

Sau này khi lớn lên, cô gái bé bỏng hôm nào giờ đã có người yêu là một nhà viết nhạc trữ tình. Nhà soạn nhạc này cũng rất nghèo nhưng rất yêu cô.. Anh đã vì cô mà viết rất nhiều bài hát, cũng đối xử với ông lão hết sức tốt. Mỗi lần đến chơi đều giúp ông lão vận chuyển các chai rượu rỗng, cùng trò chuyện với ông bằng cách vẽ tay, chơi cùng con chó…

Thế rồi một ngày cô trở nên nổi tiếng. Cuộc sống hoàn toàn thay đổi, cô tậu nhà mới, xe hơi và được nhiều người theo đuổi… Cô gái vẫn rất yêu chàng trai và hy vọng anh có thể đến sống cùng với mình trong biệt thự, không phải trở lại ngôi nhà ve chai nữa bởi vì người cha vừa câm vừa điếc khiến cô cảm thấy xấu hổ! Nhưng chàng trai không muốn, và vẫn cùng ông lão sống tại căn nhà cũ. Sau đó, cô gái ngày càng bận rộn, danh tiếng cũng ngày càng trở nên lớn hơn, cuộc sống của cô càng ngày bị chi phối bởi nhà quản lý. Ông lão ve chai cảm thấy nhớ con gái nên nài nỉ chàng trai đưa đi gặp con gái. Nhưng còn chưa vào được buổi hoà nhạc ông đã bị đuổi ra…

Sau đó cô gái cảm thấy ông khá phiền phức nên đã gửi cho ông một khoản tiền và yêu cầu ông không được làm phiền mình nữa. Ông lão nước mắt rưng rưng, lấy tay lau những giọt lệ tràn ra rồi rời đi mà không cầm lấy một đồng nào của cô!

Chàng trai lúc này đã không thể chịu được, tìm đến cô gái để nói chuyện phải trái nhưng cô không nghe. Cũng bởi giờ đây sự chênh lệch đẳng cấp và suy nghĩ của 2 người quá lớn nên kết cục chỉ có thể chia tay. Về phần ông lão, do quá nhớ thương con gái nên đã lâm bệnh nặng. Chàng trai đã cầu xin cô gái, hy vọng cô có thể trở về thăm ông một lần, nhưng rốt cuộc cô gái vẫn không nghe lời anh!

Đến lúc này, chàng trai chỉ còn cách hỏi thăm nơi diễn của cô gái và nói lại với ông lão. Ông lão cố gắng hết sức cùng chú chó già đến để nhìn mặt cô lần cuối. Nhưng thật không may, khi đi ngang qua đường một chiếc xe tải không biết từ đâu chạy tới chuẩn bị đâm vào ông lão. Đột nhiên con chó già Vượng Tài nhảy tới và đẩy ông lão ra. Nó đã bị chiếc xe tải đâm chết…

Chàng trai sau khi biết chuyện đã quyết định viết cho cô bài hát cuối cùng. Anh đã thức suốt mấy đêm để viết. Nhưng do phải đối mặt với một thời gian dài sống trong khó khăn nghèo đói, cộng thêm gánh nặng tư tưởng. Khi thân thể của anh đã sắp không thể chịu được nữa, anh đã viết bài hát này và nhờ người mang đến đưa cho cô gái.

Chàng trai sau khi viết xong bài hát cũng là lúc rời xa trần thế. Khi trong buổi hoà nhạc cô gái miễn cưỡng mở tờ giấy ra, lời bài hát này có đại ý rằng:

Ai có vỏ chai rượu bán không?

Âm thanh ấy luôn thân thuộc biết bao
Ở bên con suốt bao năm mưa gió.
Chưa bao giờ cần phải nhớ,
Nhưng mãi mãi con sẽ không bao giờ quên.

Không có trời thì làm sao có đất? 
Không có đất thì sao có thể có nhà? 
Không có nhà thì làm sao có cha? 
Không có cha thì sao có thể có con?

Nếu như cha chưa từng nuôi nấng con
Cho con một cuộc sống ấm êm
Nếu như cha chưa từng bảo vệ con
Thì số phận con sẽ như thế nào !

Chính cha là người nuôi con khôn lớn
Ở bên con khi con cất tiếng nói đầu đời
Chính cha đã cho con một mái nhà
Để con và cha cùng nhau xây đắp nó.

Mặc dù cha không thể mở lời
Mặc dù không thể nói một lời
Nhưng cha hiểu rõ hơn về con người thế nhân này
Đen và trắng, đúng và sai

Mặc dù cha không thể nói lên một lời nào
Nhưng cha có hiểu được trắng đen, thật giả trong nhân thế 
Mặc dù cha không hề diễn tả tình cảm chân thật của mình bằng lời
Nhưng lại hy sinh sinh mạng nhiệt thành của cha.

Từ xa, như vọng lại âm thanh  quen thuộc của cha
Khiến con nhớ đến cha 
Một tâm hồn hoà ái và từ bi
Khi nào cha sẽ trở lại bên con.

Để con lại được cùng cha nhau hát lên  

Có ai có vỏ chai rượu cần bán không?
Có ai có vỏ chai rượu cần bán không?

Đọc xong lời bài hát, bao nhiêu sự việc quá khứ như vùn vụt trở về: Một đống đầy những chai rỗng, người cha già câm điếc, vì để mua cho cô một túi hạt mà khổ sở vất vả, và con chó yêu quý nô đùa vẫy đuôi bên cô…Cô gái đã bật khóc, cuối cùng lương tâm đã quay trở lại, những nỗi khổ, lo lắng, bất an…

Cô đã học ngay lời bài hát này. Đến cuối buổi biểu diễn cô đã thông báo với ban nhạc về bài hát cuối cùng này có tên: “Có ai bán vỏ chai rượu không“.

Cô gái “vong tình” đã cất lời hát, tất cả khán giả đều cảm thấy bị sốc và họ đều rơi nước mắt. Cô gái đã kể về cuộc đời của mình ngay trên sân khấu, sau đó chạy thật nhanh đến bệnh viện, cô muốn gặp lại người cha của mình.

Khi ông lão nhìn thấy con gái, những dòng nước mắt từ trên má lã chã rơi. Ông lão không nói gì, chỉ mỉm cười với con gái và từ từ nhắm mắt lại… Cô gái khóc nấc từng tiếng không ngừng…

Đây là một câu chuyện hoàn toàn có thật. Trong cuộc sống, có thể cha mẹ không cho chúng ta được một môi trường thuận lợi và hoàn cảnh vật chất đầy đủ nhất, nhưng họ đã làm hết sức mình để cho chúng ta được sống và trưởng thành. Họ đã dành cho chúng ta những điều tốt đẹp nhất, kể từ lúc mới sinh còn bập bẹ, cho đến khi chập chững đi bộ từng bước, và đến khi trưởng thành như bây giờ. Họ đã phải dùng cả cuộc đời và tâm huyết dành cho chúng ta.

Vì vậy hãy luôn yêu thương và kính trọng cha mẹ mình. Bởi vì họ đã nuôi dưỡng chúng ta bằng ân tình mà cả đời chúng ta cũng sẽ không bao giờ trả hết được.

Nguồn: Sưu tầm.

Đọc bài Mạn đàm: Tri ân

Nghe bài hát: do Thang Tinh Cẩm trình bày.