Showing posts with label Thơ xướng họa. Show all posts
Showing posts with label Thơ xướng họa. Show all posts

1/18/24

Mưa Cuối Năm

 Dạo:

       Quay về đánh bạn với tinh,

Lầm tay liễu ngõ, thấy mình trắng tay.

  

Cóc cuối tuần:

 

   Mưa Cuối Năm

 

Mưa rỉ rả rập rình

Như lời kinh cứu độ.

Người ngượng ngùng xấu hổ,

Buồn khổ chuyện vừa qua.

 

Từng giọt vỡ xót xa

Trong tim già lạnh cóng.

Câu kinh dường lạc lõng,

Lúng búng chẳng nên lời.

 

Thoảng trong tiếng mưa rơi,

Có tiếng cười băng giá,

Tiếng ngọt ngào lơi lả

Dối trá của tình đời.

 

Người ngước mắt nhìn trời,

Lòng rối bời trăm mối,

Vừa thẹn thùng biết lỗi,

Vừa tiếc nuối vu vơ.

 

Trách mình tóc bạc phơ

Còn ngây thơ khờ dại,

Đem tiền về quê rải,

Mong hái mận bẻ đào.

 

Tai nghe tiếng thì thào,

Ngọt ngào và êm ái,

Của những người con gái,

Đã từng trải gió sương.

 

Chân men lối đoạn trường

Đến Thiên đường giả tạo.

Hồn say mê mộng ảo,

Tưởng chồn cáo là tiên.

 

Nhưng khi mỏi hết tiền,

Nàng tiên thành ác quỷ.

Như ăn mày mất bị,

Người về Mỹ trắng tay.

 

Vợ con ở chốn này,

Sau bao ngày chới với,

Quyết không còn biết tới

Kẻ phơi phới phụ tình.

                 x

             x      x

Người dừng bước lặng thinh,

Giận mình xưa nghĩ quẩn.

Chỉ mảy may lầm lẫn,

Mà chuốc hận trăm năm.

 

Gió dần rít lạnh căm,

Át lời ăn năn muộn.

Lá vàng con nước cuốn,

Luống cuống bám nhành rong.

 

Giông bão nổi trong lòng.

Non Bồng đà mất lối,

Lượn lờ trong bóng tối

Câu tiếc hối trễ tràng.

      Trần Văn Lương

         Cali, 1/2024



Xin kính họa

 

Dạo:

       Bò già gặm cỏ linh tinh,

Trót đời ngu dại biến mình thành bê.

  

Cóc cuối tuần:

 

   Mưa Cuối Năm

 

Nhịp trống bỏi rập rình*

Hòa sóng tình lỡ độ

Thành nguồn cơn tủi hổ

Trăn trở tháng ngày qua.

 

Quả báo chẳng đâu xa:

Đôi tay già lóng cóng.

Thân trọi trơ lạc lõng,

Khô đắng họng, nghẹn lời!

 

Mưa rả rích rơi rơi...

Lòng người thêm buốt giá,

Bầy cỏ non lơi lả

Vờn nghiêng ngả ngạo đời.

 

Nào dám trách oan trời,

Khi lòng người chia mối,

Biết mê lầm tội lỗi,

Vẫn chọn lối bá !

 

Râu tóc đã bạc phơ

Cải trang như tuổi dại!

Hạt mầm oan trái rải,

Hố thải tự tay đào!

 

Âm giọng đã thều thào,

Cố phều phào “ngữ ái”,

Làm trò cười cho gái,

Như vạc oải kêu sương!

 

Đắm đuối giấc miên trường

Trong tấn tuồng tự tạo:

Nơi “hoàng cung” diễm ảo

Vua ngáo sánh vai “tiên.

 

Mua đến khi cạn tiền**

Thoắt nhiên tiên hóa quỷ!

Không mảy may phòng bị,

“Vua” thất chí buông tay!

 

Quay trở lại nơi này,

“Nhà” xưa ngay tầm với,

Nay bước hoài không tới

Vòi vọi khối tình!

                 x

             x      x

Giữa trời đất lặng thinh,

Một bóng hình quanh quẩn.

Tâm thần chưa lú lẫn,

Còn khổ hận bao năm?

 

Giữa vật vã hờn căm,

Lệ âm thầm nhỏ muộn.

Ngược dòng trôi gió cuốn,

Nghiệp chướng quyện rêu rong.

 

Giông tố sắt se lòng.

Bòng bong giăng mịt lối,

Trước mắt đầy vũng tối

Thân chìm nổi về đâu?

 

    - AiCơ HoàngThịnh-

     Melbourne, 1/2024

-----------------

* “Già ham chơi trống bỏi” (thành ngữ)

** “Có tiền mua tiên cũng được” (thành ngữ)

1/1/24

Tết Tây Cảm Khái

 Khai Bút
Đầu Năm 2024 Dương Lịch:

Tết Tây Cảm Khái

Đầu năm mưa lác đác,
Quạ kéo về quang quác.
Thân bệ rạc lê la,
Miệng ba hoa toác hoác.
Ngày xơ xác tả tơi,
Tối rã rời phờ phạc.
Người hát xướng lu bù,
Mình ù ù cạc cạc!

Trần Văn Lương
Cali, 1/1/2024



Tết Tây Tự Trào

 

Tết ngồi nhơi hạt đác (1)

Mặc lũ gà quang quác

Thần xác vốn rề rà ;

Cửa nhà thì huếch hoác!

Khi ngơ ngác khật khừ ;

Lúc ngất ngư phờ phạc.

Xuân đánh bạc thử thời...

Rồi... không ngơi cà cạc! (2)

         -AiCơ-

    Melb, 1/1/2024

 (1) Hạt đác (Arenga pinnata) có màu trắng đục, to bằng đốt ngón tay cái.

(2) cà thẻ rút tiền.



Ngày giáp Tết ở quê nghèo

Người người bận đan đát
Gà, ngỗng kêu quác quác
Thơ thới buổi nông nhàn
Cửa nẻo mở toang hoác
Xơ xác thay cảnh nghèo
Eo sèo còn sát phạt
Mon men cổng nhà quan?
Lệ làng phải trình cạc (*)

Yên Nhiên
1/1/2024

(*) danh thiếp


KHAI BÚT ĐẦU NĂM 2024

Đầu năm thật là hên
Được khuyến khích ngợi khen, 
Niềm tự tin tuột dốc
Bèn lóc ngóc ngoi lên... 

Từ lâu, bất giác quên
Chữ nghĩa lẫn tuổi tên
Rất quen... sao chẳng nhớ?
Thiệt mắc cở, vô duyên! 

Nhờ anh Lương xướng thơ
Gợi ký ức xa mờ...
Càng thâm cơ lắt léo
Càng khéo chữa bệnh khờ. 

Biết ơn Thầy Trần Long
Mục Đố Chữ kỳ công
Đem phổ thông kiến thức
Đến gần mức tinh thông.

Cảm ơn ông đồ Bân
Gương tận tụy chuyên cần
Dịch thuật và nghiên cứu
Đáng khâm phục vô ngần.

Cảm ơn anh chồng già
Giỏi chịu đựng thứ tha
Chị vợ già lú lẫn
Giỏi lẩm cẩm kêu ca.

Ai Cơ

11/18/23

Happy THANKSGIVING

Thanksgiving qua mấy dòng thơ TN...

Nhân mùa LỄ TẠ ƠN , xin gởi đến các bạn mấy câu thơ được gợi ý
từ chữ THANKSGIVING đọc chơi cho vui.

T rong mùa mừng Lễ Tạ Ơn,
H ãy cùng chia sẻ áo cơm với đời.
A i mà biết được chữ Thời,
N ay suy,mai thịnh, đầy vơi vô chừng.
K hi ảm đạm, lúc tưng bừng,
S ẻ chia buồn tủi, vui mừng với nhau.
G iữ cho tình nghĩa thanh cao,
I m lặng đừng tính công lao với người.
V ì cho là được gọi mời,
I n sâu trong dạ...thảnh thơi tâm hồn.
N iềm vui là một nguồn ơn,
G iúp ta sống được cao hơn đời thường .


HÀN SĨ PHAN


mừng anh tâm thức thanh cao,       
vài giòng thơ viết, biết bao nghĩa tình !       
cùng chung một kiếp phù sinh ,       
giúp người hôm trước - gieo tình ngày sau ... 
           
kính,       
ngô bích-ngọc

Bài hoạ 

Tạ ơn công đức sinh thành 
Hân hoan chấp bút vinh danh ơn thầy 
Anh em tình nghĩa đẹp thay 
Năm tàn tháng tận chuỗi ngày qua mau 
Không gian xa cách dãi dầu 
Sông sâu núi biếc một màu xanh xanh 
Ghi trong tâm huyết ngút ngàn 
In sâu một chữ đông tàn xuân qua 
Việt Nam quê cũ mặn mà 
Im hơi lặng tiếng lụa là còn đâu 
Nay còn tình nặng ơn sâu 
Ghi làm bài họa họ Phan nhớ hoài.

Lê Đình Thông

Tạ ơn

Tạ ơn cha mẹ đã cho hình hài
Bao năm trường dưỡng dục nên ngày nay
Tạ ơn thầy cô cố công dạy dỗ
Đạo lý giải bày trò được nên người
Tạ ơn Trời cho môi trường sinh sống
Dù nhân loại có dại hủy ít nhiều
Sông hẹp dần nhưng biển ngày càng rộng
Đất sống rồi đây còn được bao nhiêu
Cám ơn bạn chia sẻ buồn vui
Dẫu xế chiều có bạn có tôi
Kháo nhau cười sự đời buông xả
Còn chi bằng vui dạ thảnh thơi
Cám ơn lắm bạn lòng chung thủy
Vẫn sắc son trọn đạo một đời
Quốc phá gia vong vẫn sáng ngời
Thay chồng lo con học đến nơi
Cám ơn con đã đến cùng ta
Mãi keo sơn gắn kết mẹ cha
Đường đời trải qua bao vất vả
Bi bô nô đùa con đã dịu xoa
Cám ơn cháu tuổi già như trẻ lại
Niềm vui chừng níu bước thời gian
Hoàng hôn nào đâu thấy muộn màng
Thật tuyệt sao thiên thần bé nhỏ
Tạ ơn đời dù lắm khi cay đắng
Suy cho cùng chỉ tại người thôi
Cái ngả to cứ hoài đeo đẳng
Gây khổ cho nhau đổ họa đời
Dù thế nào nay vẫn còn đây
Xin tạ ơn Trời tạ ơn người dựng xây.

Võ Thành Xuân



Xin kính chúc quý anh chị một ngày Lễ Tạ Ơn an vui như ý.



Cảm Thán 
Nhân Lễ Tạ Ơn 2023

Gà Tây về bắng nhắng,
Sau những ngày im bẵng.
Vừa húng hắng loay hoay,
Lại lay nhay nhũng nhẵng.

Lòng dân chẳng sẵn sàng,
Hận nước càng đằng đẵng.
Mật đắng ngấm phù môi,
Còn lôi thôi ủng oẳng.

Trần Văn Lương
Cali, 11/2023

Kính chúc quý anh chị Ngày Lễ Tạ Ơn tràn đầy niềm vui & hạnh phúc.  

Bất tương phùng 

 Mấy năm trời đăng đẳng 
Gặp lại kêu oăng oẳng 
Bám như sam chẳng rời 
Đánh hơi nhau nhằng nhẵng 
Thêm nhiễu sự lần hồi 
Nợ nần rồi quên bẵng 
Bặng nhặng nổ thì thôi 
Ngó mặt thời giục nhắng! 

 Yên Nhiên

Tự Trào

Nhân Lễ Tạ Ơn 2023

 

Trời sinh tính lắng nhắng

Tật xấu thì quên bẵng:

- Ưa nhấm nhẳng kêu ca,

- Khoái la  lẵng nhẵng,

- Thân gầy nhẳng phất phơ,

- Tâm thẩn thơ đằng đẵng,

Gắng hát hỏng cho hăng

Chỉ nghe... oăng với oẳng

       - AiCơ -

     Melbourne, 11/2023

9/2/23

Trăng Rằm

 

Giao Mùa

Hôm nay đang độ giao mùa
Vu Lan tháng bảy cũng vừa tròn trăng
Biết người có nhớ ta chăng
Riêng ta thơ thẩn nhìn trăng nhớ người
Trăng Xanh (*) tỏa ánh sáng ngời
Thiếu người chung ngắm nên đời mất vui!
Hỏi người tri kỷ xa xôi
Trên kia có thấy là tôi đang buồn?
Tôi đang ngăn giọt sầu tuôn
Để ai nhẹ bước trên đường vãng sanh
Ngắm trăng nhớ khoảng trời xanh
Nhớ thời cắp sách chúng mình tung tăng
Đêm về cùng ngắm vầng trăng
Bên hồ tâm sự, bao lần cười vui...

Trăng ơi ngày ấy xa rồi
Sao ta cứ mãi nhớ người tri âm?

Nhan Ánh Xuân
Cali 31/08/2023
(*) Blue Moon.


Trung Thu trăng sáng gặp mùa
Nhớ cha nhớ mẹ giao mùa tròn trăng
Trăng tròn nửa gánh có chăng
Ngắm vầng trăng sáng tròn trăng nhớ người
Ánh trăng xanh buốt sáng ngời
Trời Tây độc ẩm xá gì niềm vui
Trường xưa bạn cũ xa xôi
Trăng càng vời sáng riêng ta lặng buồn
Sương khuya tí tách rơi buông
Cuộc đời hiu quạnh nỗi buồn vãng sanh
Lâm Viên hồ nước xanh xanh
Thụ Nhân Phù Đổng có mình tung tăng
Trăng tròn trăng khuyết ngắm trăng
Hằng Nga ngẫm nghĩ mấy lần xướng vui.

LĐT

Cảm tác

“Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy
Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên” (*)
Kỷ niệm xưa ánh trăng chợt khuấy
Da diết buồn theo sắc trăng xanh
Huyền diệu lắm nhưng nào cảm nhận
Dõi bóng xa một thuở không đành
Nên tình mãi vẫn hoài lận đận
Bao năm qua giờ đã xa xăm
Nhưng khó xóa ban đầu dấu ấn.

Trăng ơi xin hỏi trăng có thấu
Tình thơ vương vấn đến bao giờ ?

Võ Thành Xuân

Cali 01/09/2023

(*) Thơ Thế Lữ




GIAO MÙA

Thơ gieo trong tiết giao mùa
Đêm rằm sao sáng vui đùa cùng trăng
Bạn hiền có nhớ hay chăng
Với nhau mình ngắm sao băng … nhớ người
Trăng sao đua ánh rạng ngời
Người đi xa lắm, xa rồi…ai vui
Người về cõi ấy xa xôi
Còn tôi cõi tạm ngăn rơi giọt buồn
Biết vô thường lệ cứ tuôn
Sao ai cắt cớ chia đường tử sanh!
Một mình ngồi ngắm trời xanh
Nhớ thương ngày tháng bọn mình tung tăng.
Giờ đây cũng có vầng trăng
Bạn đà bỏ cuộc ai cùng đùa vui.

Bao nhiêu kỷ niệm xa rồi
Trăng nào soi được bóng người tri âm?

Thanh Tuyền

7/28/23

NẮNG !


Xướng:

Nắng

Suốt mấy tháng nay nắng sát ta,
Hè đang rực rỡ thói thường mà.
Bỗng thương Đồng Đế người đen đúa,
Chợt mát Hà Đông dáng ngọc ngà.
Hoàng Thị ngày xưa oi mái tóc,
Ây-Si (AC) hiện đại mát làn da.*
Tha hương khí hậu nhiều thay đổi,
Cố quốc chiều hè nhớ chuyện xa !...

Đỗ Chiêu Đức 
 07-20-2023

Ây-Si (AC) là Air Conditioning, là Máy lạnh.



Kính Họa Vận : NẮNG HÈ - THU

Cái nắng đầu Thu nóng quá ta 
Che dù thoăn thoắt dạo quanh mà…!
Tóc thề chải chuốt màu đen mượt 
Thiếu nữ “chỉn chu” vóc dáng ngà
Hơi nóng hanh hè khô mái tóc 
Mồ hôi cuối hạ mát làn da
Cô đơn lẻ bạn chân hài bước 
Hiu quạnh hồng nhan sợ cách xa…!

      MAI XUÂN THANH 
San Francisco, July 27, 2023



NẮNG

Đi đâu nắng cũng sát theo ta
Tạo bóng kề bên thật mặn mà
Nhảy nhót, lung linh vờn tóc mượt
Dấu yêu, mơn trớn đậu vai ngà
Đem làn hơi ấm xua tan rét
Rịn giọt mồ hôi thấm mát da
Những lúc bầu trời mây phủ kín
Một mình đếm bước quãng đường xa.

Sông Thu
( 27/07/2023 )

MT xin góp họa theo bài xướng của chị Sông Thu 

Nắng Hạ 
Dạo bộ trên đường nắng bám ta 
Hè đang rực rỡ vậy thôi mà 
Tung tăng múa nhảy khi chiều ngã 
Lả lướt đùa chơi lúc bóng ngà 
Gió để hoa vàng thơm mái tóc 
Mây chuyền hạ trắng ửng làn da 
Tâm hồn dịu vợi say trời đất 
Mỗi bước thiền hành tránh nghĩ xa 
              Minh Thúy Thành Nội 
                 Tháng 7/27/2023 


xin góp họa cùng chị:

NẮNG HÈ

Nắng hè đeo đuổi đốt thiêu ta
Đã có ô che, ấy vậy mà…
Người chẳng rượu đào đi tợ xỉn
Mắt hoa môi đỏ ngó ra ngà
Hằng trưa lặm lội khô cong xác
Suốt bữa lượn lờ thẫm thẫm da
Nghe cuốc than hè hao …thuốc thuốc…
Não lòng ngán ngẩm cái quan xa…

CAO BỒI GIÀ
27-07-2023

WORLD CUP NỮ 2023

 Đã qua một tuần "FIFA Women's World Cup" khai mạc (07-20-2023); Nhiều trận đấu sôi nổi đã diễn ra, nhưng lại chưa thấy có bài thơ nào "khen ngợi" "chê bai" gì cả. Xin mạn phép có một bài Xướng sau đây. Kính mời tất cả Thầy Cô Thân Hữu Đồng môn ... Vị nào có nhã hứng xin cùng họa cho vui !

XƯỚNG :


      Ngày xưa World Cup chỉ nam thôi,
      World Cup ngày nay nữ cũng chơi.
      Bậm trợn húi cua còn chạy nữa,
      Dịu dàng thục nữ mất đi rồi !
      Chọc khe áp sát khung thành địch,
      Cản phá đội đầu cướp bóng người.
      Nhất nhất như nam không nhượng bộ,
      Khiến toàn thế giới mãi mê coi !
                                    Đỗ Chiêu Đức 
                                     07-27-2023 


Kính Họa Vận : WORLD CUP

World Cup thanh niên khỏe thế thôi…!
Xưa thời vận động chỉ “Nam” chơi…!
Nào ngờ “thục nữ” hăng say chạy 
Lầm tưởng thuyền quyên đắm đuối rồi 
Áp sát, chọc khe, ngăn bóng địch 
Tranh giành cản cẳng húc vai người 
Đàn bà đứng giữa không nao núng 
Khán giả đông vui mãi miết coi…!

          MAI XUÂN THANH 
San Francisco, July 27, 2023

BÓNG ĐÁ NỮ

Nam đá, nữ nhi cũng đá thôi
Sợ gì vóc nhỏ lại không chơi !
Dẻo dai, bền bỉ nào thua sút
Khéo léo, khôn ngoan hẳn vượt rồi
Gắng sức, khả năng đâu kém bạn
Quyết tâm, thành tích trội hơn người
Tranh tài phái đẹp càng gay cấn
Thiên hạ toàn cầu thỏa mắt coi !

Phương Hà
( 28/07/2023 )

7/6/23

Sầu Ca - 愁 歌

 Dạo:

     Lời xưa trối lại còn đây,

Sao ta vô dụng thế này, hỡi ơi!

 

 

Cóc cuối tuần:

 

      

    ,
    . 
    
    .

          

 

 

Âm Hán Việt:

 

     Sầu Ca

Bi văn tỏa thạch bi,

Di mệnh vĩnh nan di.

Lệ chí, duy hồng lệ

Y tiền tí lạn y.

   Trần Văn Lương

 

Dịch nghĩa:

 

           Khúc Ca Sầu

(Bài) văn buồn khóa chặt bia đá,

Lời (người xưa) trối lại vĩnh viễn khó thay đổi. 

(Dù) gắng sức (nhưng) chỉ có lệ máu

Thấm (ướt manh) áo rách như trước.

 

Phỏng dịch thơ:

 

            Khúc Ca Sầu

    Hằn bia đá vết sầu dâu bể,

    Di mệnh buồn há dễ đổi thay. 

       Trọn đời dẫu cố loay hoay,

Trên manh áo rách lệ nay vẫn hồng.

           Trần Văn Lương

              Cali, 7/2023

 

 

 

Lời than của Phi Dã Thiền Sư:

      Mộ bia buồn vẫn còn đó, di mệnh của 

người xưa vẫn còn đó.       

    Nhưng, than ôi, vì tấm thân vô dụng, bất tài vô

tướng nên dù gắng gỏi thế nào cũng chỉ làm lệ

máu rơi trên manh áo rách!   

      Hỡi ơi!


Xin kính họa, đồng thời gửi gấm tâm sự chính mình:

              Khúc Ca Sầu

    Miệt mài khắp chân trời góc bể,

    Tìm hương xưa... chẳng dễ, thương thay! 

       Gót mòn, tay lại loay hoay

Tìm dư âm cũ... phím nay đã chùng!

                  -Ai Cơ-             

         Melbourne, 7/2023


Họa vận :

    Dạo :
                Trăm năm bia đá thì mòn,
           Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ !

                  歎歌                 THÁN CA

              啤酒就口碑,     BI tửu tựu khẩu BI,
              迤邐總不移。     DI lệ tổng bất DI.
              厲鬼灑愁淚,     LỆ quỷ sái sầu LỆ, 
              伊誰還有衣?     Y thùy hoàn hữu Y ?!
                        杜紹德                     Đỗ Chiêu Đức

Có nghĩa :
         - Rượu BIA làm nên BIA Miệng (Bia vào nói năng lung tung !).Nhưng...
         - Lòng vòng rồi cũng không có thay đổi gì hết.
         - Qủy dữ thì vẫn chuyên rải ra những giọt lệ sầu mà thôi !...
         - Thử hỏi người nào còn có (cơm ăn) áo mặc đây ?! 

Diễn Nôm :

 * Song thất lục bát :

               Nóc rượu bia, làm nên bia miệng,
               Lòng vòng rồi có tiếng nhưng không...
               Lệ sầu qủy dữ đừng mong...
               Ai người còn có áo hòng mặc đây ?!

 * Lục bát :

               Rượu bia bia miệng trơ trơ,
               Lòng vòng cũng rứa khó chờ đổi thay.
               Lệ sầu qủy dữ xưa nay,
               Khắp nơi cơm áo mấy ai đủ đầy !?

                                          Đỗ Chiêu Đức
                                                              Kính họa


Kính anh Chiêu-Đức,
Khi gửi con cóc này ra, tôi biết thế nào cũng nhận được bài họa của anh.
Không biết nói gì để bày tỏ lòng thán phục của tôi đối với các bài họa của anh,
nhất là bài Hán văn. Không những anh đã giữ đúng cách chơi chữ của bài xướng, mà
bài họa còn thật dí dỏm nhưng cũng thật ngậm ngùi.
Cám ơn anh thật nhiều.
Lương

2/17/23

Em Đừng Đợi Nữa

Dạo:

        Anh như cánh nhạn trúng tên,

Làm sao dám ước sánh duyên cùng người.

 

Cóc cuối tuần:

 

            Em Đừng Đợi Nữa

 

                   (Lại thêm một cảnh đời,

                    Bên góc trời dâu bể.

                    Nắng tà nuôi bóng xế,

                   Người kể lể thay người)

 

Em yêu dấu, anh biết em vẫn đợi

Anh ngỏ lời tiến tới chuyện chung thân,

Để chúng mình không uổng phí ngày xuân,

Nhưng anh phải đành giậm chân tại chỗ.

 

Em đừng trách anh cố tình giả bộ

Đóng vai trò kẻ đau khổ ngày đêm,

Nên không thèm chịu ghé mắt nhìn xem

Để thấy được tấm lòng em rộng mở.

 

Em biết đó, qua hai lần đổ vỡ,

Anh bây giờ rất sợ chuyện hôn nhân.

Lửa tình yêu dù mãnh liệt vô ngần,

Khi chung sống sẽ dần dần tắt ngấm.

 

Hạnh phúc cũ đã mịt mù xa thẳm,

Anh một mình ngồi gặm nhấm cơn đau,

Thầm biết dù đi hết nửa đời sau,

Cũng sẽ chẳng tìm đâu ra lối thoát.

 

Cánh nhạn suýt vì cung tên bỏ xác,

Nên bây giờ vừa nhác thấy cây cong,

Đã khiếp hãi trong lòng,

Thân tê cóng như dầm trong giá lạnh.

 

Trong hai cuộc ly hôn đầy bất hạnh,

Trách nhiệm anh phải gánh cũng hơi nhiều,

Bởi thay vì lo vun xới tình yêu,

Lại theo đuổi rặt những điều phù phiếm.

 

Anh vốn biết thân anh đầy khuyết điểm,

Sống chung rồi, khó giấu giếm được lâu,

Mũi kim dù có gói kín đến đâu,

Sớm muộn cũng ló đầu ra khỏi bọc.

 

Thực tế đã dạy cho anh bài học

Rằng dẫu anh có khổ nhọc tìm cầu,

Kiếm được người cùng "sớm tối có nhau",

Tổ ấm cũng trước sau thành địa ngục.

 

Sông có khúc, và con người có lúc,

Nhưng đời anh lại vô phúc triền miên,

Nên dù cho gặp được kẻ ngoan hiền,

E cũng chỉ có duyên mà không nợ.

 

Anh chỉ sợ thêm một lần dang dở,

Cuộc đời mình sẽ day trở về đâu,

Hay đôi vai luôn trĩu nặng gánh sầu,

Lê lết giữa đáy vực sâu phiền lụy.

                       x

                   x      x

Em cho biết, em có người ngỏ ý,

Nhưng em bèn bí xị, quyết làm thinh.

Em bảo anh, em chỉ muốn chúng mình

Kiếp này phải tròn ba sinh duyên nợ.

 

Anh tần ngần lo sợ,

Nếu chẳng may mình nên vợ, thành chồng,

Cuối cùng chỉ luống công,

Lại sẽ phải chất chồng thêm oan trái.

 

Em yêu dấu, đừng đợi chờ anh mãi,

May mắn này không trở lại hoài đâu,

Em hãy lo đến hạnh phúc ngày sau,

Đừng xua đuổi những con tàu muốn cặp.

 

Anh tin chắc rồi đây em sẽ gặp

Người hơn anh, hơn gấp cả trăm lần,

Để cùng nhau bền chặt mối hôn nhân,

Và chung hưởng một mùa xuân bất diệt.

 

Riêng anh vẫn là con thuyền đơn chiếc,

Không bến về nên mải miết ngược xuôi,

Chuyện thề nguyền cùng hạnh phúc lứa đôi,

Từ lâu đã vuột trôi xa tầm với.

                    x

                x      x

Trăng mỏi mòn giăng lưới,

Lối chân khuya, vời vợi bóng mây sầu.

                  Trần Văn Lương

                     Cali, 2/2023


 Xin “Ai” Nghĩ Lại

 

                        (Trót đa mang chuyện đời

                        Tận chân trời góc bể!

                        Càng tuổi già bóng xế,

                        Càng dễ cảm thương vay!)

 

Đã có được Nàng bền lòng chờ đợi

Sao “Ai” kia còn bối rối, than thân

Đường chung đôi xanh ngát giấc mơ xuân

“Ai” dại thế, sao rụt chân, nhường chỗ?

 

Bao lần đã cùng thong dong tản bộ?

Bao uẩn tình từng thổ lộ trong đêm?

Bao áng văn thơ tâm đắc cùng xem?

Bao thiện chí khơi thêm đường lối mở?

 

Hiểu tâm hồn “Ai” mong manh rạn vỡ

Nàng kiên trì hỗ trợ ý trung nhân

Tình thiết tha đong đáy mắt trong ngần

Men mật ngọt ân cần, dần sẽ ngấm...

 

Đâu cần lánh lên núi cao rừng thẳm

Để nguôi quên quá khứ lắm thương đau?

Hạnh phúc trong tay, hưởng đến mai sau...

Sao chọn nẻo cơ cầu không lối thoát?

 

“Ai” chủ bại sẽ héo mòn thân xác

Quan điểm, tinh thần: lệch lạc, vênh cong

Diện mạo cũng như lòng

Đều ảm đạm: một trời đông buốt lạnh!

 

Còn sinh mạng là còn đầy phước hạnh

Sau hai phen gãy gánh khổ đau nhiều

Khiến con tim khô nhịp đập thương yêu

Và thần trí thành phiêu linh phù phiếm.

 

Đã nhận biết mình có nhiều khuyết điểm

Đáng lẽ chuyên tâm cải thiện từ lâu

Chứ giấu quanh nghĩ quẩn tận đâu đâu

Mầm bất hạnh vẫn lớn mau trong bọc.

 

Một kinh nghiệm đời: tặng bao bài học

Nào sự quan tâm, chăm sóc, tương cầu...

Nào tấm thủy chung dành trọn cho nhau...

Nào tránh chuyển địa cầu thành địa ngục...

 

Một chiếc lá giữa dòng đời lắm lúc

Bị nguồn cuồng lưu thôi thúc liên miên

Nhưng nay đã theo làn nước nhu hiền

Sao chối bỏ cả thiên duyên lẫn nợ?

 

Không thử thách, sao biết mình hay dở?

Không khởi đầu, cuối ngõ biết tìm đâu?

Thời gian qua: uổng phí giữa u sầu!

Thời gian tới: đầy lo âu khổ lụy?

                       x                                  

                   x      x                                          

Nàng, trái lại, đầy thành tâm thiện ý

Không thể cam lòng xuôi xị làm thinh

Để mặc “Ai” tự đầy đọa riêng mình

Tự chuốc lấy khổ hình quằn trĩu nợ.

 

Gạt phăng hết vẩn vơ lo sợ

Xua tan bao trăn trở chất chồng

Hạnh duyên này vun xới dày công

Cây hồng phúc sẽ đơm bông kết trái.

 

Lời nghịch lý xin “Ai” đừng nhắc mãi

Rõ là lời xúi dại, chẳng nghe đâu!

Nàng quyết vững lòng từ trước đến sau

Dửng dưng trước mấy “con tàu muốn cặp”.

 

Và ngay cả những “con tàu” sẽ gặp

Vỏ hào quang dù bắt mắt muôn lần

Nàng chỉ chọn “Ai” là ý trung nhân,

Là lẽ sống, là “mùa xuân bất diệt”.

 

Đời bất khả với đũa, giày một chiếc

“Thuyền” rẽ dòng oan nghiệt, hướng về xuôi,

Như đũa, giày muôn thuở bước song đôi

Mộng sum họp một đời: trong tầm với.

                    x                                                             

                x      x                                                         

Nắng nghiêng mình đan lưới

Vốn đa đoan chưa vợi ngấn thương vay.

            Ai-Cơ Hoàng-Thịnh

            Melbourne, 2/2023