11/22/19

4 Năm và 100 Năm

Bốn năm là chuyện Tông Tông,
Trăm năm là chuyện Thụ Nhân chúng mình.
Thích ai ta cứ mặc tình,
Đừng đòi người khác giống mình mới ưa!
Chính trường sáng nắng,chiều mưa,
Trăm người, trăm ý, khó vừa lòng nhau.
Hơi đâu tranh biện nhức đầu,
Nghe xong cứ để qua cầu gió bay.
Thụ Nhân tình nghĩa đến nay,
Hơn nửa thế kỷ sum vầy có nhau.
Đã chung lưng bắc nhịp cầu,
Đừng làm gảy nhịp để sầu để thương!
Từ lâu Ta đã chung đường,
Nay còn đoạn cuối hãy nhường bước nhau.
Chút tình cố giữ dài lâu,
Tóc xanh cho đến bạc đầu chẳng phai ?

HÀN SĨ PHAN

CẦU TRƯỜNG TIỀN




Quốc Văn Giáo Khoa Thư kể lại câu chuyện như sau :
‘‘Một người đi du lịch đã nhiều nơi. Hôm về nhà, kẻ quen người thuộc, làng xóm, láng giềng đến chơi đông lắm. Một người bạn hỏi : Ông đi du sơn du thủy, thế tất đã trông thấy nhiều cảnh đẹp. Vậy ông cho ở đâu là thú hơn cả. Người du lịch đáp lại rằng : Cảnh đẹp mắt tôi trông thấy đã nhiều, nhưng không đâu làm cho tôi cảm động, vui thú bằng lúc trở lại chốn quê hương, trông thấy cái hàng rào, cái tường đất cũ kỷ của nhà cha mẹ tôi. Từ cái bụi tre ở xó vườn, cho đến con đường khúc khuỷu trong làng, cái gì cũng gợi ra cho tôi những mối cảm tình chứa chan, kể không sao xiết được.’’

Khách du lịch đã nói thay tâm trạng người viễn xứ. Sau chiều 17/11/2019 thuyết trình, do Liên Hội Người Việt Canada và Cộng Đồng Người Việt Ottawa tổ chức, tiến sĩ Trương Công Hiếu, họa sĩ Lê Phan hướng dẫn tôi đi thăm thủ đô Ottawa. Phía sau Viện Bảo Tàng Mỹ Thuật phủ lớp tuyết trắng xóa, anh Lê Phan dẫn tôi đến ven sông, chỉ cho xem chiếc cầu sắt phía xa mà anh đặt tên là cầu Trường Tiền.

11/20/19

Tóc Mây

Nhớ xưa...tóc Em dài theo cánh gió
Nắng phản quang lóng lánh những hạt mềm
Tóc dịu dàng theo từng bước nhẹ, êm
thả như suối trên bờ vai ...óng mượt!

Từng sợi bay như mây trời nhẹ lướt
Chiều Lâm Viên đồi núi vẽ tranh thơ
Là nhân duyên hay gặp gỡ tình cờ
sao rộn rã trong tim lời dấu ái?!

Như dáng liễu soi hồ gương... mềm mại
Tóc nhẹ lay mấy nhánh rất...liêu trai!
Thả tự nhiên, không trâm giắt, hoa cài
mà vẫn đẹp nét đoan trang, thùy mị.

Tóc Em là khói mây vương mạc thủy
Lững lơ bay...cứ thế gọi chiều buông
Thoáng tơ vương nhè nhẹ lắng vào hồn
Lời giao cảm gửi gió lùa qua tóc.

Tôi mơ thành thông xanh ôm dáng ngọc
Ứơc được làm gương, lược trải hương nồng
và mỗi ngày cùng Em tựa bên song
cho nắng ấm đến mơn man, ve vuốt.

Em đâu biết thuở tan trường...đếm bước
có tôi thầm gọi gió lướt tóc mây
Đẹp làm sao mái tóc ủ tình đầy
e ấp xỏa dịu dàng trên vai nhỏ!

Đời tán, tụ. Người nổi, trôi, đây, đó
Dài tay nâng kỷ niệm nói lời yêu
Chốn tha phương dù nắng sớm, mưa chiều
Tôi vẫn nhớ tóc Em ...mùa trọ học!

HUY VĂN

11/12/19

Có Những Mùa Thu


(Chúng ta đang ở giữa mùa thu Cali - Xin gửi đến các Bạn một bài về mùa thu )


CÓ NHỮNG MÙA THU

Tôi đến với mùa thu nước Pháp
Bằng tình ca và những dòng thơ
Sông Seine vàng lá ngày đưa tiễn
Sương phủ mờ vườn Luxembourg ..

Tôi chưa quên ngày xa Hà nội
Cây bàng lá đỏ mùa thu xưa
Nhớ thu Đà lạt đầy kỷ niệm
Ai tìm ai đến tận bây giờ ?!

Bạn kể về mùa thu nước Úc
Những con đường ngập lá thu bay
Ly rượu vang mùa nho chín mọng
Bạn mời tôi hãy đến một ngày ...

Thu nơi đây vẫn mây lãng đãng
Bông bềnh như nỗi nhớ , chuyện quên
Bạn quanh đây vẫn thu năm cũ
Lá phong rơi bên cà phê đen...

Bạn phương xa đã xa lâu lắm
Có bạn chưa gặp lại một lần
Mái trường xưa bỗng dưng gần thế
Một bước đi mà mấy mươi năm !

Ta đang giữa mùa thu êm ả
Hàng cây phong lá đỏ lá xanh
Bạn và tôi cũng hai màu tóc
Này thời gian ! Đừng vội trôi nhanh !

hklong

mật ngọt tình em

Người yêu bé nhỏ của anh ơi!
Em viết bài thơ thật tuyệt vời
" Yêu Anh" ...Hai chữ từ tâm ý
Viết rải tung trời bay khắp nơi!

"Yêu Anh" Hai chữ từ môi thắm
Em phát âm bằng giọng thiết tha
Nụ hoa tình nở hoa xinh lắm
Duyên dáng làm sao... Đẹp mặn mà !!

Người yêu bé nhỏ anh cưng quý
Hạt ngọc trời cho xuống nhân gian
Cô bé anh yêu là thi sĩ
Niêm vận em gieo ánh sắc vàng

Xúc cảm tràn dâng bởi tưởng mơ
Ngàn lần chỉ đọc một câu thơ
" Yêu Anh tha thiết anh yêu quý"
Năm tháng dù xa vững ý chờ !!

thylanthảo