Showing posts with label Huy Văn. Show all posts
Showing posts with label Huy Văn. Show all posts

5/16/20

Rượu Đầy Làm Sao Cạn

" Chiều cuối tuần, tha phương, căn gác nhỏ

Ly rượu đầy ...làm sao cạn chiều nay " (*)

Bởi Đất, Trời vừa khép một vòng quay

nên người cũng bồi hồi theo nhật, nguyệt.

 

Biết làm sao hơn?! Cũng chỉ vì vận kiếp!

Khi bí lối, cùng đường, ai chẳng muốn sang sông?

Không phải cánh rừng thưa của chim sáo sổ lồng

mà là khoảng trời mây khi thiên di vỗ cánh!

4/30/20

Ngậm Ngùi


Kỷ niệm tưởng chỉ thoáng trong giấc ngủ
chợt bùng lên theo ký ức tràn về
Nợ máu xương từ bao năm tích tụ
Tiếc thương nào vời vợi bóng sơn khê?!

Đất thuộc về người, đời qua trang mới
Phận lưu vong, thân khắc khoải ...truân chuyên
Chưa kịp quen với ta bà thế giới
đã buồn thêm thời cuộc lắm đảo điên!

Từng đêm trắng canh trường ngồi bó gối
Ngẫm lại mình trầy trật dấu rêu phong
Thầm thì những ưu tư cùng bóng tối
cho vơi đi tâm sự tận đáy lòng!

45 năm! Hơn nửa đời vay, trả
Bên đài gương cứ trăn trở nỗi niềm
Tự nhủ lòng cố quên đời nghiệt ngã
mà nhớ sao những dằn vặt, oan khiên!

Thắp hương muộn hong một thời quá khứ
Thuở chinh y vương bụi, khói sa trường
Đường thiên lý đã mòn chân lữ thứ
vẫn chưa tìm thấy được lối hồi hương!

Mùa tưởng niệm lại mang về nỗi nhớ
Dõi đường mây trong bãng lãng buồn, vui
45 năm! Đã muôn trùng cách trở!
Quê hương ơi! Sao quá đỗi ngậm ngùi?!
HUY VĂN

3/31/20

NGÀY ĐẦU THAY ĐỔI CHỦ

NGÀY ĐẦU THAY ĐỔI CHỦ
Thứ Bảy29-03-1975.
2 giờ sáng! Doanh trại đắm chìm trong bóng tối. Ngoài kia thôn Phú Lộc cũng trấm lắng như không còn sinh khí khi đoàn xe cuối cùng chở gia đình binh sĩ rời trại gia binh. Đến lúc này mới nghe rõ tiếng pháo kích. Không biết là địch đang rót vào đâu, rất đều đặn. Tin tức cho hay mỗi lần trở ra đường là càng khó di chuyển vì xe cộ lưu thông bừa bãi và đều hướng về phía Sơn Trà, qua ngõ cầu Trình Minh Thế. .

5:00. Cả khu hậu cứ im lìm. Phú Lộc đang ngủ vùi sau một đêm dao động. Chúng tôi: Đại Úy Hòe, ban 3 Trung Úy Long bạn 5, tôi và tài xế cùng với một “đệ tử” ngồi băng sau. Trên xe có đủ vũ khí cho mọi người, kể cả lựu đạn và M79. Xe ra cổng. Người lính vẫn còn đứng trong vọng gác nhìn theo. Thôn Phú Lộc không có tiếng động. Trên xe cũng im lặng, mỗi người một tâm trạng. Không ai nói với ai lời nào. Quang cảnh ngoài quốc lộ thật bình yên. Xe cộ lác đác nên Đại Úy Hòe phóng thoải mái. Tới ngả ba Cây Lan rồi vào Đà Nẵng mới bắt đầu đông dần. Nhưng tại Tân cảng thì khác. Xe cộ đủ loại đậu loạn xạ. Khó khăn lắm mới lách vào tận cổng. Người lính an ninh Tân Cảng nhứt định bắt chúng tôi bỏ xe, bỏ súng mới cho vào. Đang căng thẳng thì ông Hòe bảo lên xe rồi quay đầu chạy ra, vượt cầu Trịnh Minh Thế. Tới ngã ba Non Nuớc, vừa quẹo về hướng Sơn Trà thì đã thấy quân xa đủ loại nằm chơ vơ trên đường. Không thể nào chạy tiếp. Đại Úy Hòe cho xe quay đầu nhắm hướng Non Nước, tống hết ga.

2/15/20

Vô Thường Bóng Em

Em âm thầm đến rồi đi
Bóng chim tăm cá khác gì chiêm bao
Biết tìm Em ở phương nào?!
Lòng tôi như cõi ngàn sao đêm dài
Chập chùng vạn nẻo trần ai
Tìm trong kỷ niệm hay ngoài chân mây?!
Bên Em: tình thắm, mộng đầy
Vắng Em: vàng ánh trăng gầy viễn phuơng
Nay mưa, nắng. Mai tuyết, sương
Phiêu du một bóng. Nhớ thương một trời
Giữa phong trần cuối nẻo đời
Có tôi góp nhặt đầy, vơi, lụy phiền
Quẩn quanh trong cõi truân chuyên
Từ lâu Em đã là tiền kiếp xưa
Dù sao cũng đã sang mùa
Chốn xưa biền biệt gió lùa truông mây
Tình tôi còn nỗi lòng này
Bóng Em thôi cũng vừa đầy mơ hoang
Vô thường mấy cuộc ly tan
Bước quan san lạc giữa ngàn trùng xa.
HUY VĂN
( Cảm tác từ ALINE- Christophe )

12/28/19

Nói Đi Em

NÓI ĐI EM
Nói đi Em! Vì anh đang dõi bóng
Nghe giọng Em, Nhạc, Sấm, Gió rạt rào
Trong tháp bút lời thì thào đồng vọng
Thả bàn tay: tiếng Em lại vút cao.

Giọng của Em: lời tin yêu nhiệm lạ
Đưa anh tìm một âm hưởng du dương
Vâng! Nói nữa đi Em dẫu anh vất vả
nghe từng lời khi tiếng lạc hà phương.

Dù sao chăng nữa, Em yêu! Xin hãy nói
mặc dù anh đôi lúc vẫn hoài nghi
Khi đắm mình. Vâng! Giọng Em cuốn anh đi
theo cơn sóng của bổng trầm, xa vắng.


Những âm sắc có khi buông trầm lắng
Từng lời yêu trong những lúc tự tình
Anh sẽ hiểu! Mỗi khi Em cất tiếng
Anh lắng nghe lời, giọng, tiếng huyền minh.

Cất tiếng đi Em! Anh chờ nghe giọng nói
mang lời nguyện cầu, hy vọng đặt lên ngai
Chợt thẩn thờ khi tiếng Em thầm gọi
Lướt qua hồn anh, rồi lại chắp cánh bay.
HUY VĂN ( HVC )






PARLE MOI
Paroles: Dang Thuy Chau

Musique: Nguyen Minh Triet
Parle-moi, car j’écoute, le son de ta voix
La musique et le vent et le tonnerre qui roule
J’ai pris dans ma main, un frisson de ta voix
Quand j’écarte les doigts, il reprend son envol
Elle est drôle, la voix qui rassure
Et je me retourne sur celle qui murmure
Oui, parle encore un peu, même si j’écoute
À travers les mots, la voix qui déroute.
Mais parle quand même, car si encore je doute, oh oui
Du flot qui m’emporte au fond de son lit,
Des accents sombres et des paroles qu’on se dit,
J’ai compris quand tu parles, car moi, je t’écoute.
Parle-moi, car j’écoute le son de ta voix,
La prière et l’espoir et la raison qui couronne,
J’ai surpris entre deux mots, un frisson de ta voix,
Il me frôle de ses doigts et reprend son envol..


12/25/19

Đêm Giáng Sinh Xưa

ĐÊM GIÁNG SINH XƯA
Tiếng ai đó thở dài trong bóng tối
thay cho lời kinh nguyện đón Giáng Sinh?!
Đêm lạnh đầy lán trại. Tù tàn binh
ngồi thổn thức, co ro, tay bó gối.

Tiếng ai đó, hay thâm u gió thổi
hòa với côn trùng tấu khúc nỉ non?!
Nhìn màn đêm, lòng ray rứt, héo hon
Mừng Đêm Thánh bằng tiếng lòng.. áo não!

Như đáy vực trùng trùng sương huyễn ảo
Lòng chơi vơi giữa rừng núi thâm u
Kiếp khổ sai trong tăm tối ngục tù
nuôi hy vọng vào nguồn ơn nhiệm lạ!

Tiếng ai đó! Trời ơi, sao buồn quá!
Nhớ gia đình, thương Cha Mẹ mong con
Nhớ người yêu, đồng đội, nhớ Sài Gòn
Nhớ kỷ niệm buồn, vui ...nhớ tất cả!

Tiếng ai đó, hay rừng khuya trút lá
xạc xào như khúc nhạc khóc nhân sinh?!
Triệu con tim thổn thức mộng an bình
Xin ơn phước lấp tràn cơn sóng đỏ.

Tiếng ai đang thì thầm, hay lời gió
mang hương lòng vượt trăm núi, ngàn sông?
Đêm huyền vi, có mơ thấy gì không
hỡi đồng cảnh: Tù tàn binh Hiệp Đức !?
HUY VĂN
( Để nhớ Nhà 2, Trại 4. Hòm thư TA14. Tổng trại1 Hiệp Đức,
Quảng Nam 24-12-1975 )

12/9/19

Nhớ Em

Ngoài hiên gió lộng, hồn tư lự
Nhìn mây trôi ước khúc liêu trai
Nhánh sầu man mác hương quá khứ
Dạo mấy cung thương giữa u hoài.

Đâu đó trong lòng mưa mấy đỗi
Sợi buồn, sợi nhớ...giọt lâm ly!
Bản đàn trầm lắng bâng khuâng trỗi
giai điệu nhặt khoan, tiếng thầm thì.

11/28/19

Cám Ơn

CÁM ƠN
Cám ơn trời vẫn còn xanh
Cho ngày vương nắng trên cành lập đông
Cám ơn khúc hát mênh mông
Gọi hồn về lắng bên dòng trường lưu
Qua ngàn dâu bể, phù hư
Cám ơn tâm định, lòng như hồ trầm
Tóc phai, đời cũng âm thầm
Xa xăm nỗi nhớ, mộng gần chiêm bao
Cám ơn lời hứa bên nhau
Cho năm tháng lướt qua mau... không ngờ!
Cám ơn tiếng khóc trẻ thơ
Nghe như suối nhạc đơn sơ, hiền hòa
Cám ơn Lòng Mẹ, Tình Cha
Theo Con từng bước đường qua biển đời
Đất Trời vô lượng muôn nơi
Gọi tình nhân ái, vọng lời tịnh yên
Đầy, vơi còn một nỗi niềm
Nhớ quê ba nổi, bảy chìm đã lâu
Cám ơn nắm đất đồng sâu
Thủy chung chia mối cơ cầu với dân
Sông Tiền, sông Hậu bao lần
Mang phù sa đắp bờ gần, ruộng xa
Cám ơn kỷ niệm trong ta
Vẫn luôn gợi nhớ quê nhà dấu yêu
Tóc phai! Sợi trắng đìu hiu
Vàng phai! Bóng ngã tịch liêu cuối trời
Cám ơn Tử Sĩ một thời
Anh linh ngự giữa mảnh đời lưu vong
Chút tình riêng giữ trong lòng
Thắp hoài ngọn nến Tiên Rồng trên tay
Cám ơn viễn xứ từng ngày
Nhắc ta về nỗi lưu đày biệt tăm
Đời trôi, trôi rất âm thầm
Vẫn còn đây khối tình thân trao Người.
HUY VĂN

11/20/19

Tóc Mây

Nhớ xưa...tóc Em dài theo cánh gió
Nắng phản quang lóng lánh những hạt mềm
Tóc dịu dàng theo từng bước nhẹ, êm
thả như suối trên bờ vai ...óng mượt!

Từng sợi bay như mây trời nhẹ lướt
Chiều Lâm Viên đồi núi vẽ tranh thơ
Là nhân duyên hay gặp gỡ tình cờ
sao rộn rã trong tim lời dấu ái?!

Như dáng liễu soi hồ gương... mềm mại
Tóc nhẹ lay mấy nhánh rất...liêu trai!
Thả tự nhiên, không trâm giắt, hoa cài
mà vẫn đẹp nét đoan trang, thùy mị.

Tóc Em là khói mây vương mạc thủy
Lững lơ bay...cứ thế gọi chiều buông
Thoáng tơ vương nhè nhẹ lắng vào hồn
Lời giao cảm gửi gió lùa qua tóc.

Tôi mơ thành thông xanh ôm dáng ngọc
Ứơc được làm gương, lược trải hương nồng
và mỗi ngày cùng Em tựa bên song
cho nắng ấm đến mơn man, ve vuốt.

Em đâu biết thuở tan trường...đếm bước
có tôi thầm gọi gió lướt tóc mây
Đẹp làm sao mái tóc ủ tình đầy
e ấp xỏa dịu dàng trên vai nhỏ!

Đời tán, tụ. Người nổi, trôi, đây, đó
Dài tay nâng kỷ niệm nói lời yêu
Chốn tha phương dù nắng sớm, mưa chiều
Tôi vẫn nhớ tóc Em ...mùa trọ học!

HUY VĂN

11/9/19

LỜI HẸN ƯỚC

Tôi vẫn chưa về thăm rừng núi cũ
nhìn chiến trường xưa nhớ thuở hoa niên
Cứ trôi mãi theo cảnh đời lữ thứ
nên đã lâu chưa thỏa được ước nguyền.

Hơn 40 năm! con thuyền xa bến đợi
Đã ngần ấy năm vàng võ một ân tình
Khi sơn khê còn khuất ánh bình minh
làm sao thấy lối về trên chân bước?!

10/25/19

ĐÊM THU

Phố phường thở khói. Sương giăng mắc
Bóng tối ngập đầy trên khoảng sân
Gió lạnh se lòng. Đêm hiu hắt
Thu đến. Thu đi. Đã bao lần...!

Rải những cung buồn trên phím lạnh
Không gian hòa điệu với thời gian
Bâng khuâng đàn khẽ buông nhịp lỡ
Từng nốt nhặt, khoan, tiễn đêm tàn.

Sương trải lụa ôm choàng bóng tối
Người sắt se từng đợt hoài âm
Ngọn sóng trào lòng dâng mấy nỗi
Giữa đêm Thu vọng tiếng ngân trầm.

Vén cõi mộng tìm hương quá khứ
Đêm chập chùng lay bóng ngàn cây
Cho liêu trai thắp hồn du mục
Nhìn bóng đời trôi, ước sum vầy.

Đèn trăng thắp muộn trên phố vắng
Soi cành trơ lá, dỗ đêm say
Ly khách buông đàn cho phím lặng
Có đêm nào dài như đêm nay?!
HUY VĂN

8/16/19

Tháng 8 Mưa Rơi

THÁNG 8 MƯA RƠI
Tháng 8! Mùa ngâu. Mưa sướt mướt
Đất trời trăn trở khúc hoài âm
Chập chùng sương lắng mờ Ô Thước
và nỗi lòng dâng những cung trầm.

Thắp nến phong trần hong ký ức
Soi mù khơi tìm lối an nhiên
Chân bước trên hành trình du mục
mà hồn luôn man mác lụy phiền.

Tháng 8! Màn trời thay nắng mới
Người cũng phơi trí cạn mỗi ngày
Buồn viễn xứ nhiều đêm thức trắng
Tìm quê hương qua cuộc tỉnh, say.

8/6/19

LÒNG VẪN XUÂN XANH



Ta ngồi nhìn sóng lăn tăn vỗ
Hồn lắng như chiều trên bến sông
Giờ đây đời gửi trên nạng gỗ
Nhớ sao hào khí thuở tang bồng!


Người nói Lính là thân chốt thí
Ta thản nhiên vào cuộc Tử, Sinh
Bước chân chưa thỏa trên vạn lý
đã ngậm ngùi thương số phận mình!


Nhớ lúc dọc ngang ngoài sương gió
Màu áo hoa thắm nét ngụy trang
Thân lính chiến rày đây, mai đó
Rừng, núi, đồi, nương cũng chẳng màng!


Đồng đội cũ ai còn, ai mất?
Riêng phần ta...nay đổi cuộc chơi
Bạn tuyến đầu, ta dù thương tật
Nạng thay chân vẫn bước trong đời!


Xa mà gần trong tình Huynh Đệ
Bạn đã cùng ta vượt gian lao
Là hào kiệt thời nào cũng thế!
Vì quê hương đâu ngại máu đào!


Dẫu thân tàn nhưng tâm chưa phế
Đừng hòng ta "...thôi thế cũng đành! "

" Lính mà em! " Thói đời....mặc kệ!
Huống chi ta: lòng vẫn xuân xanh!


HUY VĂN
( Mượn ảnh trên Net để gom vần điệu tặng:
Lê Hùng Sơn, Giang Gia Ngọc, Nguyễn Ngọc Tín
cùng đồng đội TĐ3SVSQ- Khóa 4/72B /ĐĐ
và chiến hữu LĐ 1& 12 BĐQ )

7/26/19

Ước Gì

Tôi mong được nương theo cánh gió
về lối xưa đùa tóc Em bay
Bóng giảng đường, Em, con dốc nhỏ
mãi theo tôi đến tận phương này.

Ước gì được làm mây phiêu lãng
để nhởn nhơ tán, tụ đêm ngày
Mây như tóc em mềm...lãng đãng
trải tơ trời, tha thướt nhẹ bay.

Tôi mong thấy dáng Em trên phố
như thuở nào nắng ngập đường hoa
Trời viễn xứ Hạ vàng mấy độ
Thời gian trôi, nhân ảnh nhạt nhòa.

Ước gì thả mảnh hồn lữ thứ
ngược vòng quay, tìm lối quan san
chỉ để nói một lời tình tự
là tiếng yêu dù rất muộn màng!

Ước gì được một lần đối diện
như ngày nào hai đứa bên nhau
Dù đã rất mênh mông trời, biển
kỷ niệm xưa vẫn mãi đẹp màu!
HUY VĂN

5/17/19

MỘT BÓNG HÌNH

Trong cõi trầm luân thả rong niềm nhớ
Ký ức miên man dõi một bóng hình
Chớp bể mưa nguồn, giữa chốn phù sinh
Tìm đâu thấy hồng nhan thời phiêu bạt!?

Trên cánh thiên di gió vương trầm mặc
Một kiếp xa đàn khắc khoải cơn mê
Cứ loay hoay tìm phương giác đi, về
Nên chẳng khác kiếp dã tràng xe cát.

4/27/19

Đêm Thao Thức


Thầm đếm mãi tiếng thời gian đồng vọng
Có thoát được đâu định phận của đời mình!?
Đã bị đóng khung! Thôi, cũng đành hết cách
Trước mặt, sau lưng đã cạn kiệt “ đường binh “!

Có một sợi dây vô hình mà tàn nhẫn
Quấn chặt đời ta trong vũng tối ly hương
Sống tự do mà bí rị, cùng đường
Đâu cũng thấy toàn mạt cưa, mướp đắng?!

Đã cuối đất, cùng trời sao vẫn nặng
gót chân đưa trong mờ mịt truông đời?!
Bao năm rồi thân bèo bọt, nổi trôi
Chôn phẫn hận cho tim cuồng nộ hống.

Nhớ ngập lòng nên từng đêm trải mộng
Đậm đặc hồn trong u tịch trầm vương
Lầm lũi đi qua hun hút dặm trường
Nuôi hy vọng làm hành trang thiên lý.

Dẫu xa rồi lụy phiền thời vận bỉ
Cũng không sao quên được thuở ly tan
Tháng 4 Đen! Tháng 5 nén lệ tràn
Hờn vong quốc đẫm giọt sầu ký ức!

Bóng sơn khê chập chùng đêm thao thức
Nghe linh thiêng lời sông núi hẹn thề
Thấy riêng ta trong vời vợi hồn quê
dồn chân bước trong ngày vui quang phục.
HUY VĂN

1/25/19

Bóng Xuân

BÓNG XUÂN
Ngày tháng dần trôi, đời như giấc mộng
cho lòng thêm man mác nhớ Xuân xưa
Vòng thời gian ngỡ như đang lắng đọng
khi không gian chờ đón phút giao mùa.
 
Đổi cuộc sống an lành nơi viễn xứ
bằng tháng năm biền biệt chuyến ly hương
Cố ngăn ngọn trào lòng trên dư lệ
mà vẫn cay khóe mắt giữa canh trường!

1/19/19

Đừng Do Dự


Có xuống đường đả đảo cả ngàn lần
cũng không làm cho bọn phỉ quyền nao núng
Nắm bạo lực trong tay, chúng sợ gì
tiếng gào thét bởi căm hờn
Vài trăm, vài ngàn người mà chỉ có tay trơn
làm sao triệt khối thành trì Cộng Sản?!

Lấy thịt da chọi súng gươm hung hãn
chỉ làm mồi cho đồ tể giết đã tay
Bao năm rồi! Dân ngậm đắng nuốt cay
cúi đầu nhận xích xiềng tròng lên cổ!

1/4/19

Một Vòng Quay

MỘT VÒNG QUAY
Đầu năm...cứ thế nuôi hy vọng
Không lẽ trầm luân chẳng lối về?!
Từ lâu ta vẫn là chiếc bóng
Hiu hắt bên đường vẫn bước, lê.

Thương thân lưu lạc bên đời rộng
Sớm hôm xuôi ngược...rất mông lung!
Như thuyền chới với trên đầu sóng
Lênh đênh, trôi dạt giữa muôn trùng!